Truyện Cổ Tích Bằng Tiếng Anh – Kèm Dịch Nghĩa Tiếng Việt Siêu Hay

Truyện cổ tích không chỉ giúp bé trau dồi khả năng ngôn ngữ mà còn giúp bé học hỏi thêm nhiều bài học cuộc sống thú vị.  Tuyển tập truyện cổ tích bằng tiếng Anh hay nhất dưới đấy sẽ giúp bố mẹ và bé có những giây phút thư thái đầy ý nghĩa bên nhau.

Two goats and a bridge – 2 Con Dê Qua Cầu

Once there was a goat grazing on the grassy field, near a stream. It decided to taste the grass on the hills across. A narrow log served as a bridge across the stream. While crossing the bridge, it saw another goat coming from the other side. The bridge was so narrow that only one animal could cross the bridge at a time.
Truyện cổ tích bằng tiếng anh số 1:  Two goats and a bridge moral story - 2 Con Dê
Truyện cổ tích bằng tiếng anh số 1:  Two goats and a bridge moral story – 2 Con Dê
The first goat said to the other, “Let me pass first.” “You let me pass first”, replied the other goat.
They started threatening each other and finally got into a terrible fight, so finally they lost their balance and fell into the stream.
The other goats grazing on the hills saw this spectacle and learnt a lesson. After few days, two other goats faced the same problem. They happened to be on the bridge at the same time facing each other and unable to move further.
One goat said to the other, “I’ll sit down and you can step over my body.” “Thank you. Next time, I’ll sit down and let you cross first.”
Thus both of them were able to cross the bridge safely.

Dịch nghĩa Truyện cổ tích bằng tiếng Anh – Hai Con Dê qua cầu

Ngày xửa ngày xưa, có một con dê trắng đang ăn cỏ trên đoạn dốc đầy cỏ của ngọn đồi gần một con suối nọ. Sau đó dê trắng quyết định đi qua đồi bên kia để thưởng thức thử mùi vị cỏ ở đồi đó. Từ đồi bên này qua đồi bên kia là một lối đi hẹp dài được làm như một chiếc cầu bắc ngang qua con suối.

Trong khi đang đi vượt qua cây cầu thì dê trắng chợt nhìn thấy một con dê đen khác đang đi đến từ đầu cầu bên kia. Nhưng cái cầu quá nhỏ chỉ đủ cho một con đi qua mà thôi. Dê trắng nói với con dê đen rằng hãy để nó qua trước nhưng dê đen lại trả lời rằng hãy để dê đen qua trước. Rồi chúng bắt đầu dọa nhau và cuối cùng xảy ra một cuộc ẩu đả khủng khiếp.
Vì ẩu đả với nhau nên dê trắng và dê đen không giữ được thăng bằng trên cây cầu nữa mà cả hai cùng rơi xuống dòng suối. Những con dê khác gặm cỏ gần đó trên ngọn đồi chứng kiến cảnh tượng đó và đã rút ra cho bản thân một bài học. Thế là vài ngày hôm sau có hai con dê khác cũng gặp chuyện như vậy. Chúng cũng gặp nhau trên cây cầu đó và không thể đi qua cầu được.Hai chú dê qua cầu nhưng không ai nhường nhịn ai

Quả thật hai con dê này đã rút ra được bài học từ hai con dê qua cầu hôm trước nên chúng biết nhường nhịn nhau hơn. Một con dê nói với một con dê khác rằng nó sẽ ngồi xuống và cho con dê kia bước qua người nó. Con dê kia cũng đáp lại bằng lời cảm ơn và nói rằng lần sau nó sẽ là người ngồi xuống cho dê bước qua. Do đó chúng đều vượt qua chiếc cầu an toàn mà không hề xảy ra cuộc ẩu đả nào.

Ý nghĩa câu truyện hai con dê qua cầu

Qua câu truyện hai con dê qua cầu chúng ta có thể thấy được nhường nhịn là không giành phần tốt đẹp, quyền lợi về cho bản thân, sẵn sàng nhận phần thiệt thòi về cho mình. Các bậc cha mẹ cần dạy cho các bé nhỏ về việc biết nhường nhịn ngay từ nhỏ để sau này lớn lên các bé sẽ quen dần. Cuộc sống vẫn còn rât nhiều khó khăn, thiếu thốn. Nên rất cần sự nhường nhịn của mọi người giành cho nhau.

Biết nhường nhịn, biết nghĩ đến người khác đó cũng là cách ta mang niềm vui, sự ấm áp, hạnh phúc đến cho người khác. Xích mích, mẫu thuẫn, việc gây gỗ đánh nhau sẽ bị đẩy lùi hết nếu chúng ta biết nhường nhịn lẫn nhau. Nhường nhịn cũng chính là biểu hiện cảu lòng nhân ái, sự quan tâm của ta giành cho mọi người. Cũng như con dê đã ngồi xuống và để con dê kia leo qua người mình để cả 2 có thể cùng đi qua cái cầu trong chuyện hai con dê qua cầu. Sống mà chỉ quen giành phần tốt đẹp về cho mình chắc chắn sẽ dẫn đến lối sống hẹp hòi, ích kỉ còn có thể dẫn đến ẩu đả nhau một cách khủng khiếp như dê trắng và dê đen vậy.

>>>> Xem thêm: Download Truyện Tranh Tiếng Anh Cho Bé PDF Kèm Âm Thanh (Audio)

Truyện tiếng Anh Thánh Gióng

In the reign of Emperor Hung-Vuong the Sixth, Vietnam was a peaceful and prosperous country. The Red River was always crowded with boats. Paddy fields extended to the horizon. People were happy.

2. Truyện Cổ Tích Thiếu Nhi Số 2: Thánh Gióng
2. Truyện Cổ Tích Thiếu Nhi Số 2: Thánh Gióng

(Vào thời đại của Vua Hùng thứ sáu, Việt Nam là một đất nước hòa bình và thịnh vượng. Sông Hồng luôn tấp nập thuyền qua lại. Những cánh đồng lúa mở rộng đến chân trời. Mọi người dân đều có một cuộc sống hạnh phúc.)

Then suddenly, from the North came the An invaders. On their war paths, they burned down cities, murdered innocent people and committed all kinds of cruel acts. They destroyed most of the country and made life miserable for the people.

(Bỗng nhiên, từ phương Bắc, giặc Ân tràn tới. Trên con đường xâm lược nước ta, chúng đốt cháy các thành phố, giết hại những người vô tội và thực hiện những hành vi độc ác. Chúng đã phá hủy hầu hết đất nước và làm cho cuộc sống của người dân trở nên khốn khổ.)

The army of the emperor could not stop the enemy. Emperor Hung-Vuong sent messengers everywhere, trying to find someone who could drive the An invaders out. Young men gathered around those messengers, and listened to the appeal of the emperor. But nobody seemed to be able to save the country.

(Quân đội của hoàng đế không thể ngăn chặn kẻ thù. Hoàng đế Hùng Vương gửi sứ giả đến khắp mọi nơi, cố gắng tìm một người có thể đánh đuổi quân xâm lược. Thanh niên tụ tập để nghe sứ giả truyền lệnh của hoàng đế. Nhưng không ai có thể cứu được đất nước.)

At the time, in the village of Phu-Dong, lived an old couple with their baby son. Their son was already three years old, and yet, he could neither sit up, nor could he say a word. His old parents were very unhappy.

(Vào thời điểm đó, tại làng Phù Đổng, có một cặp vợ chồng già sống với một người con trai. Con trai của họ đã được ba tuổi, nhưng chưa bao giờ ngồi dậy hay cất tiếng nói. Cha mẹ già của cậu rất đau khổ.)

One day, the emperor’s messenger came to the village. He started to read the appeal out loud. Giong, as the boy was named, sat up. He called out his parents and told them he wanted to talk to the messenger. Although the old father was greatly surprised at his son’s sudden ability to talk, he rushed out to ask the messenger to come inside.

(Một ngày nọ, sứ giả của hoàng đế đến làng và truyền lệnh của hoàng thượng. Gióng liền ngồi dậy. Cậu gọi cha mẹ và nói với họ rằng cậu muốn nói chuyện với sứ giả. Mặc dù người cha già đã rất ngạc nhiên khi con trai mình bỗng dưng biết nói, nhưng ông vẫn vội vã ra ngoài để yêu cầu sứ giả vào trong.)

Before the messenger could say anything, Giong asked the man to return to the capital and told the emperor that he needed an iron horse, an armor and an iron rod to fight the An invaders. The words from the little boy sounded so clear and so powerful that the messenger quickly obeyed and went back to the imperial court.

(Trước khi sứ giả có thể nói bất cứ điều gì, Gióng yêu cầu người đó quay lại kinh đô và nói với hoàng đế rằng cậu cần một con ngựa sắt, áo giáp sắt và một thanh sắt để chống lại quân xâm lược Ân. Những lời nói của cậu bé nghe rất rõ ràng và mạnh mẽ đến nỗi sứ giả nhanh chóng vâng lời và trở về triều đình.)

At the request of the messenger, the emperor ordered that all iron from the imperial warehouse be made available He called in every blacksmith of the country to the capital. There, they worked day and night melting down the iron. Then they made a huge horse, a large armor and a long rod of iron.

(Theo yêu cầu của sứ giả, hoàng đế ra lệnh rằng tất cả sắt từ nhà kho hoàng gia sẽ được sử dụng và nhà vua đã kêu gọi mọi thợ rèn của đất nước đến kinh đô. Ở đó, họ làm việc ngày đêm để nung chảy những thanh sắt. Sau đó, họ làm một con ngựa khổng lồ, một bộ giáp lớn và một cây gậy sắt dài.)

During this time, at the village of Phu-Dong, Giong started to eat. He ate more and more each day and he grew up very fast. People in the village had to bring more rice to feed Giong who finished one large pot of rice after another. He finally grew up to be a giant.

(Trong lúc này, tại làng Phù Đổng, Gióng bắt đầu ăn. Cậu ăn nhiều hơn và nhiều hơn nữa mỗi ngày và lớn lên rất nhanh. Người dân trong làng phải mang thêm gạo để cho Gióng ăn xong một nồi cơm lớn. Cuối cùng, Gióng lớn lên thành một người khổng lồ.)

Then came the day when the imperial guards brought the iron horse, the armor and the rod to Phu-Dong. Giong stood up, stretched his arms and put on the armor. He seized the rod and quickly mounted the iron horse. Soldiers and young men from the village followed him to the front.

(Sau đó, đến ngày khi các vệ sĩ hoàng gia mang ngựa sắt, áo giáp và thanh đến Phù Đổng, Gióng đứng dậy, duỗi tay và mặc áo giáp. Cậu nắm lấy cây gậy và nhanh chóng ngồi lên con ngựa sắt. Những người lính và thanh niên từ làng đi theo cậu.)

Giong rode off on his horse. The iron horse roared like thunders and breathed fire from its nostrils Behind were soldiers carrying swords and lances vowing to fight the enemies.

(Gióng cưỡi ngựa. Con ngựa sắt gầm gừ như sấm sét và thở ra từ lỗ mũi. Phía sau là những người lính mang kiếm với quyết tâm chống lại quân xâm lược.)

When he saw the enemies, Giong sped forward, charging straight into to the An invaders. The fire from the nostrils of the iron horse burned many enemy soldiers to death, Giong struck at the enemies with his iron rod. The enemy soldiers soon broke ranks and fled, leaving behind their dead and wounded.

(Khi nhìn thấy kẻ thù, Gióng lao về phía trước, lao thẳng vào quân xâm lược Ân. Ngọn lửa từ lỗ mũi của con ngựa sắt đốt cháy nhiều binh lính địch đến chết, Gióng đánh vào kẻ thù bằng cây gậy sắt của mình. Quân lính địch nhanh chóng phá vỡ hàng ngũ và chạy trốn, để lại vô vàn người chết và bị thương.)

The enemies were reinforced with their best generals. Giong again rode into the battle and killed most of the An generals. As a result, the iron rod in his hand broke and became useless.

(Quân xâm lược được hỗ trợ bởi các tướng lĩnh tốt nhất. Gióng một lần nữa đi vào trận chiến và giết chết hầu hết các tướng Ân. Kết quả là, thanh sắt trong tay cậu vỡ ra và trở nên vô tác dụng.)

Giong pulled scores of bamboo trees from a nearby forest and used them to fight the enemies. Then the trees broke, he pulled up others along the way. The last enemy general was killed with those bamboo trees. The invaders were defeated.

(Gióng liền lấy những cây tre trong làng làm vũ khí chống lại kẻ thù. Tướng quân của địch cuối cùng bị giết bởi những cây tre đó. Những kẻ xâm lược đã bị đánh bại.)

Giong ordered his soldiers to return to the capital to bring the victorious news to the emperor. Then Giong rode his iron horse up the Soc Son mountain where he removed his armor and disappeared. People believed he went up to heaven.

(Gióng ra lệnh cho binh lính của mình trở về kinh đô để mang tin tức chiến thắng cho hoàng đế. Sau đó Gióng cưỡi ngựa sắt của mình lên núi Sóc Sơn, cậu trút bỏ áo giáp của mình và biến mất. Mọi người đều nghĩ rằng cậu đã về trời.)

Emperor Hung-Vuong thought it was God who had sent Giong down to save the country. He gave orders that a temple be built in memory of Giong. He also awarded Giong the title of Heavenly King of Phu-Dong. A temple can still be found not far from the place where he ascended to heaven, and every year there is a festival to honor Giong.

(Hoàng đế Hùng Vương nghĩ rằng đó là Đức Chúa Trời đã sai Gióng xuống để cứu nước. Ngài ra lệnh cho một ngôi đền được xây dựng để tưởng nhớ Gióng. Ngài cũng trao tặng Gióng danh hiệu Vua Thiên Thượng của Phù Đổng. Ngôi đền được đặt ngay tại nơi Gióng đã ra đi, và hàng năm có một lễ hội để tôn vinh Gióng.)

Belling the cat – Đeo Lục Lạc Cho Mèo

Long ago, the mice had a general council to consider what measures they could take to outwit their common enemy, the Cat.

Some said this, and some said that; but at last a young mouse got up and said he had a proposal to make, which he thought would meet the case.

“You will all agree,” said he, “that our chief danger consists in the sly and treacherous manner in which the enemy approaches us. Now, if we could receive some signal of her approach, we could easily escape from her.”

“I venture, therefore, to propose that a small bell be procured, and attached by a ribbon round the neck of the Cat. By this means we should always know when she was about, and could easily retire while she was in the neighbourhood.”

This proposal met with general applause, until an old mouse got up and said: “That is all very well, but who is to bell the Cat?” The mice looked at one another and nobody spoke. Then the old mouse said:

“IT IS EASY TO PROPOSE IMPOSSIBLE REMEDIES.”

Bản dịch truyện cổ tích bằng tiếng Anh Đeo lục lạc cho mèo

Đã từ lâu lắm, loài chuột đã tổ chức một hội nghị chung để tính toán xem ở giới hạn nào chúng có thể đối phó với kẻ thù chung, loài mèo.

Một số con nói thế này, một số thì bảo thế nọ, cuối cùng có một con chuột nhỏ đứng dậy và hắn đã đưa ra một đề xuất cần làm, mà theo nó đề nghị cần được đáp ứng.

“Mọi người đều đồng ý thế này”, nó nói, “nguy hiểm lớn nhất của chúng ta chính là yếu tố ranh mãnh và xảo trá khi kẻ thù tiếp cận chúng ta. Giờ đây, giá như chúng ta có thể nắm bắt được tín hiệu tiếp cận của kẻ thù, chúng ta có thể dễ dàng tẩu thoát.”

“Chính vì vậy, tôi xin mạo muội đề nghị kiếm một cái lục lạc nhỏ, và đính với một cái nơ quanh cổ của con mèo. Bằng giải pháp này, lúc nào chúng ta cũng biết được kẻ thù ở đâu và dễ dàng rút lui khi hắn đang ở gần.”

Lời đề nghị này được mọi người tán thán, đến khi một con chuột già đứng dậy và nói: “Đề nghị đấy tốt thôi, nhưng ai sẽ đeo lục lạc cho mèo?” Bọn chuột nhìn nhau từng con một và không ai nói lời nào. Rồi lão chuột nói:

The Fox and The Lion – Cáo và Sư Tử

WHEN first the fox saw the lion he was terribly frightened, and ran away and hid himself in the wood.

Next time however he came near the King of Beasts he stopped at a safe distance and watched him pass by.

The third time they came near one another the Fox went straight up to the Lion and passed the time of day with him, asking him how his family were, and when he should have the pleasure of seeing him again; then turning his tail, he parted from the Lion without much ceremony.

“FAMILIARITY BREEDS CONTEMPT.”

 Bản dịch truyện tiếng Anh cáo và sư tử

Cáo và sư tử

Khi lần đầu tiên trông thấy Sư tử, Cáo đã vô cùng hoảng sợ, bỏ chạy và trốn vào trong cây gỗ.

Nhưng lần gặp tiếp theo Cáo đã tiến tới gần chúa tể muôn loài, dừng lại ở một khoảng cách an toàn và nhìn Sư tử đi qua.

Đến lần chạm mặt thứ ba, chúng đã đến gần nhau hơn, Cáo đi thẳng đến chỗ Sử Tử và dành cả ngày để nói chuyện, hỏi Sư Tử: “gia đình anh thế nào rồi”, và nói: “lần sau anh nên vui vẻ khi nhìn thấy tôi nhé”; sau đó Cáo xoay đuôi của mình, chào tạm biệt Sư Tử mà không dùng nhiều lễ nghi.

“Một khi đã quen thuộc thì sự kính cẩn cũng không còn nữa”

Truyện bó đũa – The bunch of chopsticks

Ngày xưa, có một người nhà giàu, sinh được năm người con. Vì được nuông chiều họ sinh ra lười biếng và ỷ lại. Khi đã trưởng thành, mỗi người đều có một cơ ngơi, nhưng luôn ganh tị lẫn nhau vì những của cải mà cha mẹ cho. Người cha cố gắng để khuyên can họ nhưng vô ích, vì vậy ông rất đau lòng.

Ít lâu sau, người cha bị bệnh nặng, biết mình không qua khỏi, một hôm ông gọi năm người con đến và bảo gia nhân đem ra một bó đũa. Năm người con ngơ ngác không hiểu người cha có ý định gì, ông cầm lấy bó đũa và bảo từng người hãy bẻ đi, người con nào cũng gắng hết sức mình nhưng không sao bẻ nổi, lúc đó người cha lại bảo “các con hãy bẻ từng chiếc một xem sao”, lập tức năm người con bẻ một cách dễ dàng. Lúc đó người cha mới nói:

– Các con ạ, bó đũa ví như năm anh em các con đó, nếu mỗi người các con đều chung tay gánh vác mỗi người một việc thì không kẻ thù nào làm các con gục ngã, còn nếu các con chỉ biết đến bản thân mình thì sẽ trở nên lẻ loi và bị thất bại trong cuộc đời. Nếu các con đoàn kết và thương yêu lẫn nhau thì cha mới có thể yên tâm mà nhắm mắt.

Nghe xong, năm anh em mới hiểu lời người cha dạy, họ rất hối hận với những việc đã làm. Từ đó họ sống hoà thuận và đoàn kết, thương yêu lẫn nhau.

 Bản dịch truyện bó đũa tiếng Anh

Once upon a time, there was an old rich man who had five children. Because they’d been spoiled since they were young, they were lazy and dependent. In their maturity, each of them all had their own property and fortune. Despite that fact, they were always jealous for the heredity of each others. Even though, the father had tried to talk them out, it was useless. For that reason, he was really sad and hurt.

Not so long after that, the father found out that he was seriously ill. He knew that he would not make it through. One day, he gathered his children and told the servant to bring a bunch of chopsticks. His children did not know what their father’s purpose was. The father told his children to break that bunch of chopstick at once. No matter how hard they tried, it did not work. Then, the father said: “Try to break those chopsticks one by one”. Immediately, his children was easily able to break that bunch of chopsticks. The father said:

– My children, compare yourself to that bunch of chopsticks. If you work together as a team, nobody can defeat you. If you only care about yourself, you are nothing but the one who will be defeated and lonely in life. If you were united and loving each others, i could rest in peace.

After listening to their father, they understood what their father taught. They regreted for what they had done. After that, they lived unitedly in peace and loved each other.

Never tell a lie (Đừng bao giờ nói dối)

On his deathbed, a father advised his son to always speak truth. The son promised that he would never tell a lie.

One day, while going to the city through a forest, he got surrounded by some robbers. One of them asked, “What do you have?”

The boy answered, “I have fifty rupees.”

They searched him but couldn’t find anything. When they were about to go, the boy called out, “I am not telling a lie. See this fifty rupee note which I had hidden in my shirt.”

The leader of the robbers felt pleased at the truthfulness of the boy, gave him hundred rupees as reward and went away.

Bản dịch tiếng Việt

Trong giờ phút cuối đời của mình, người cha đã khuyên con trai ông ấy phải luôn nói thật. Người con hứa rằng anh ấy sẽ không bao giờ nói dối.

Một ngày nọ, trong khi đi đến thành phố thông qua khu rừng, cậu bé bị bao quanh bởi những tên cướp. Một trong số chúng hỏi “mày có cái gì?”

Anh ta trả lời: “Tôi có 50 đồng ru pi”

Họ lục soát người anh ta nhưng không tìm thấy bất kỳ thứ gì. Khi họ chuẩn bị bỏ đi, cậu bé gọi họ lại: ” Tôi không nói dối. Nhìn này 50 đồng rupi tôi giấu trong áo này”.

Thủ lĩnh băng cướp cảm thấy hài lòng về tính thật thà của cậu bé, ông ta cho cậu bé 100 đồng rupi như một phần thưởng và bỏ đi.

The Crow and the Pitcher (Con quạ và cái bình)

In a spell of dry weather, when the Birds could find very little to drink, a thirsty Crow found a pitcher with a little water in it.

But the pitcher was high and had a narrow neck, and no matter how he tried, the Crow could not reach the water. The poor thing felt as if he must die of thirst.

Then an idea came to him. Picking up some small pebbles, he dropped them into the pitcher one by one. With each pebble the water rose a little higher until at last it was near enough so he could drink.

“In a pinch a good use of our wits may help us out.”

Bản dịch tiếng Việt của truyện cổ tích bằng tiếng Anh – Con Quạ và Cái Bình

Vào một đợt khô hạn, khi các loài chim chỉ có thể tìm thấy rất ít nước để uống, một con quạ khát nước đã tìm thấy một cái bình trong đó có một ít nước.

Nhưng cái bình thì cao và có cái cổ hẹp, và dù cho quạ ta có cố gắng sao đi chăng nữa thì nó cũng không thể chạm được tới nước trong bình. Nó cảm nhận một điều tệ hại nếu nó phải chết vì khát.

Sau đó, một ý tưởng thoáng lên trong nó. Nó nhặt lên vài viên sỏi nhỏ và thả từng viên một vài cáu bình chứa nước. Cứ mỗi viên sỏi thì nước lại dang lên cao hơn cho đến cuối cùng đã gần đủ để nên nó có thể uống.

The cat and the old rat (Con mèo và con chuột già)

There was once a Cat who was so watchful, that a Mouse hardly dared show the tip of his whiskers for fear of being eaten alive. That Cat seemed to be everywhere at once with his claws all ready for a pounce. At last the Mice kept so closely to their dens, that the Cat saw he would have to use his wits well to catch one. So one day he climbed up on a shelf and hung from it, head downward, as if he were dead, holding himself up by clinging to some ropes with one paw.

When the Mice peeped out and saw him in that position, they thought he had been hung up there in punishment for some misdeed. Very timidly at first they stuck out their heads and sniffed about carefully. But as nothing stirred, all trooped joyfully out to celebrate the death of the Cat.

Just then the Cat let go his hold, and before the Mice recovered from their surprise, he had made an end of three or four.

Now the Mice kept more strictly at home than ever. But the Cat, who was still hungry for Mice, knew more tricks than one. Rolling himself in flour until he was covered completely, he lay down in the flour bin, with one eye open for the Mice.

Sure enough, the Mice soon began to come out. To the Cat it was almost as if he already had a plump young Mouse under his claws, when an old Rat, who had had much experience with Cats and traps, and had even lost a part of his tail to pay for it, sat up at a safe distance from a hole in the wall where he lived.

“Take care!” he cried. “That may be a heap of meal, but it looks to me very much like the Cat. Whatever it is, it is wisest to keep at a safe distance.”

Bài dịch tiếng Việt

Đã từng có một con mèo, kẻ rất cảnh giác đến nỗi con chuột không dám để lộ đầu râu của mình ra vì sợ bị ăn tươi nuốt sống. Con mèo đó dường như ở khắp mọi nơi cùng một lúc với bộ móng vuốt luôn sẵn sàng cho một cuộc tấn công bất ngờ. Những con chuột luôn giữ hang một cách kỹ lưỡng, nếu con mèo có nhìn thấy thì nó sẽ phải sử dụng trí thông minh của mình để bắt một con chuột. Vì thế, một ngày nọ, mèo leo lên kệ và treo người quay xuống như thể đã chết, nó giữ mình treo ngược bằng một chân bám vào sợi dây thừng.

Khi các con chuột lén nhìn ra ngoài và thấy mèo trong tư thế đó, chúng nghĩ rằng con mèo được treo lên vì bị phạt do đã có một số hành động xấu. Lúc đầu chúng rất rụt rè đưa đầu ra và ngửi một cách cẩn trọng. Nhưng không có gì chuyển động, cả đám chuột hân hoan ăn mừng cái chết của con mèo.

Ngay sau đó, con mèo buông chân xuống và trước khi những con chuột hết ngạc nhiên, nó đã tóm được ba đến bốn con chuột.

Bấy giờ, những con chuột bắt đầu giữ hang của chúng chặt chẽ hơn bao giờ hết. Nhưng mèo ta vẫn còn muốn ăn thêm chuột và cần nhiều thủ đoạn hơn lần đầu. Nó lăn mình trong bột mì đến khi được bao phủ hoàn toàn, nó nằm xuống trong thùng bột mì, một mắt mở canh lũ chuột.

Chắc chắn, những con chuột lại sớm mò ra. Con mèo gần như đã có một con chuột béo dưới móng vuốt của mình, khi một con chuột già, người có nhiều kinh nghiệm với mèo và những cái bẫy, thậm chí ông đã bị mất một phần đuôi cho việc đó, ngồi xuống ở một khoảng cách an toàn từ một lỗ hổng trên tường, nơi ông sống.

“Hãy cẩn thận!” ông la lên. “Đó có thể là một đống thịt nhưng giống con mèo nhiều hơn. Dù có bất cứ điều gì thì giữ khoảng cách an toàn vẫn là không ngoan.”

Trên đây là những truyện cổ tích bằng tiếng Anh hay cho bé. Các phụ huynh hãy đọc cho bé mỗi ngày để kích thích trí thông minh cho trẻ.

>>> Phụ huynh tham khảo thêm phần mềm đọc truyện tiếng Anh siêu hay cho bé Monkey Stories 

5/5 - (4 votes)

Check Also

Cách Xây Dựng Lộ Trình Học Tiếng Anh Cho Bé Chi Tiết Nhất

Cách Xây Dựng Lộ Trình Học Tiếng Anh Cho Bé Chi Tiết Nhất

Chúng ta đều biết tiếng Anh là ngôn ngữ toàn cầu và việc phát triển ngoại …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *