Dưới đây là tổng hợp 5 truyện cho thai nhi được rất nhiều phụ huynh đọc cho bé mỗi đêm. Các bố mẹ cùng tìm hiểu và lưu lại để đọc cho bé nha.
Các Nội Dung Chính
Truyện cho thai nhi số 1 Chú Thỏ thông minh
Tại một khu rừng nọ, có một chú Thỏ con lông trắng tinh sống cùng với mẹ. Ngày nào, Thỏ con cũng chạy ra bờ suối để chơi đùa và uống nước. Trước khi chú đi, Thỏ Mẹ cũng thường nhắc nhở:
– Con hãy thật cẩn thật đấy nhé vì Cáo già cũng rất hay ra bờ suối để dạo chơi lắm đấy! Nếu Cáo bắt được con, nó sẽ ăn thịt con đấy nhé.
Thỏ con vâng lời mẹ và tung tăng đi vào bờ suối ở bìa rừng. Vào một ngày kia, khi vừa mới chuẩn bị cúi mặt xuống suối để uống nước thì Thỏ con bất ngờ thấy Cáo già. Lão Cáo già tỏ ra rất thân thiện với Thỏ con và nói:
– Chào Thỏ con, em có mỏi chân không, lên lưng anh, anh cõng vào rừng để hái hoa, nấm và tìm thức ăn nào!
Thỏ con rất lo lắng và sợ hãi nhưng chú đã nhanh trí nghĩa ra một mẹo. Chú đã trả lời cáo già rằng:
– Chào anh Cáo, ôi nếu được như vậy thì thích quá anh Cáo ơi. Anh chờ em chút, em chạy nhanh về nhà lấy mũ để che nắng đã anh nhé!
Cáo đồng ý đứng đợi Thỏ con. Nói rồi, Thỏ con nhanh chân chạy thật nhanh về nhà và kể câu chuyện gặp Cáo cho Thỏ Mẹ nghe. Thỏ Mẹ đã ôm Thỏ con vào lòng, khen ngợi Thỏ con thông minh, nhanh trí nhưng lần sau hãy cẩn thận hơn.
Đây là một câu truyện cổ tích rất phù hợp để mẹ kể cho bé trước khi đi ngủ. Mẹ có thể biến tấu linh hoạt câu chuyện này theo nhiều hướng khác nhau để khiến bé cảm thấy thật mới lạ. Mỗi biến tấu sẽ là một chuyến phiêu lưu khiến bé cảm thấy thích thú hơn. Chẳng hạn như đóng vai từng nhân vật, hoặc hỏi bé các câu hỏi như: Con gì có lông màu trắng tinh, tai dài, mắt sáng, hay Con có biết con gì vừa chạy nhanh lại vừa thông minh nhất không?
>>> Xem thêm: Truyện Ngắn Cho Thai Nhi – 11 Truyện Ngắn Hay Nhất Bố Mẹ Phải Kể Cho Bé
Truyện cho thai nhi số 2 Rùa và Thỏ
Ngày xửa ngày xưa, có một con Rùa và một con Thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua. Chúng đồng ý lộ trình và bắt đầu cuộc đua.
Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn và chạy thục mạng rất nhanh, khi thấy rằng mình đã khá xa Rùa, Thỏ nghĩ nên nghỉ cho đỡ mệt dưới một bóng cây xum xê lá bên vệ đường và nghỉ thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua.
Vì quá tự tin vào khả năng của mình, Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi trên đường đua. Rùa từ từ vượt qua Thỏ và sớm kết thúc đường đua.
Khi Thỏ thức dậy thì rùa đã đến đích và trở thành người chiến thắng. Thỏ giật mình tỉnh giấc và nhận ra rằng nó đã bị thua.
Truyện cho thai nhi số 3 Trí Khôn Của Ta Đây
Một ngày nọ, có con cọp rất lớn từ trong rừng sâu đi ra ngoài, nó trông thấy ở ngay thửa ruộng cạnh rừng có bác nông dân cùng con trâu mộng chăm chỉ cày cuốc. Tuy rằng con trâu kia rất chăm chỉ kéo cày nhưng mà lâu lâu thì bác nông dân kia lại quất cho nó mấy roi tạo thành tiếng “đét… đét…” vào mông.
Thấy cảnh này thì cọp cảm thấy ngạc nhiên lắm. Nó đợi cho đến khi buổi trưa tới, đợi cho bác nông dân tháo hết cày ra cho trâu, rồi nó mới lân la tiến tới để hỏi chuyện nó vẫn tò mò:
– Này anh kia. Tôi trông anh to khỏe thế sao lại để cho bọn con người đánh đập, hành hạ đến khổ sở như thế chứ?
Trâu thấy cọp tới thì cũng tỏ vẻ bình tĩnh, nghe cọp hỏi xong thì nó mới thì thầm:
– Anh không biết đấy thôi! Nhìn con người nhỏ bé vậy nhưng họ có trí khôn, đáng sợ lắm!
Nghe trâu nói như vậy thì cọp ta lại càng cảm thấy kì lạ và khó hiểu hơn. Cọp lại hỏi:
– Trí khôn ư? Nó là gì thế? Trông nó như nào vậy anh?
Nhưng mà trâu cũng chẳng biết cách để giải thích cho cọp hiểu chuyện này, vì vậy nó liền kiếm cớ trả lời qua loa cho qua chuyện:
– Trí khôn thì là trí khôn chứ gì nữa hả? Nếu như mà anh muốn được biết rõ hơn nữa thì hãy tìm con người mà hỏi!
Cọp ta bước đi rất thong thả mà tiến gần lại chỗ mà bác nông dân đang nghỉ ngơi, nó liền hỏi:
– Này anh, trí khôn của anh đâu rồi, đem cho tôi xem môt chút đi nào?
Bác nông dân nhìn cọp rồi nghĩ ngợi hồi lâu, sau đó mới đáp lời:
– Tiếc là tôi để trí khôn ở nhà rồi. Hay là tôi chạy về đem nó ra đây cho anh nhìn nhé! Nếu như anh thích thì tôi có thể cho anh một chút đấy!
Nghe bác nông dân bảo vậy thì cọp ta hết sức mừng rỡ, vội vàng giục bác về nhà lấy. Nhưng bác nông dân vừa định đi thì lại chợt nhớ ra chuyện gì đó nên lại quay lại bảo với cọp rằng:
– Nhưng mà nhỡ đâu lúc tôi về nhà thì anh ở đây lại ăn mất toi con trâu kia của tôi thì tôi biết phải làm sao?
Bị hỏi vậy thì cọp ta cũng bất ngờ lắm, trong lúc nó còn đương băn khoăn chẳng biết mình phải trả lời làm sao cho hợp tình hợp lí, thì bác nông dân lại tiếp lời:
– Như vậy nhé, để tôi yên tâm trở về, anh chịu khó một chút cho tôi buộc tạm anh vào cái gốc cây kia được không?
Tất nhiên là cọp ta chẳng có chút nghi ngờ nào về chuyện này nên chấp thuận ngay được. Bác nông dân đợi cọp đồng ý thì đem tới dây thừng và trói cọp thật chặt vào dưới gốc cây cạnh đó.
Xong rồi bác lại đem tới rất nhiều rơm khô để chất xung quanh chỗ cọp. Sau cùng thì bác châm lửa để đốt rơm, rơm cháy và bác liền quát:
– Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!
Nhìn thấy cảnh này thì con trâu ở gần đấy cũng thích thú lắm, nó bò lăn ra đất mà cười, không may là hàm trên của nó đập phải đá làm cho toàn bộ răng ở trên bị rụng sạch sẽ, không còn sót lại một cái nào cả.
Còn cọp ta thì hết sức vùng vẫy ở bên trong đám cháy. Phải một hồi lâu sau đó, lửa cháy lớn làm đám dây thừng bị đứt, đến lúc ấy thì cọp mới thoát được. Nó co chân co cẳng vùng dậy và chạy thẳng vào trong rừng sâu, cũng chẳng dám ngoảnh đầu nhìn lại nữa.
Cũng kể từ ngày đó trở đi thì đám cọp con được sinh ra thì con nào cũng đều có thêm những vằn màu đen và kéo dài ở trên người. Những vết vằn ấy chính là dấu vết còn sót lại của những vệt cháy ngày xưa.
Còn đám trâu cũng kể từ khi ấy mà con nào con ấy đều không có răng ở hàm trên, trơ trọi chỉ có mỗi lợi mà thôi.
Truyện cho thai nhi số 4 Kiến và Châu Chấu
Vào một ngày hè nắng chói chang và gió thổi mát rượi, một chú châu chấu xanh nhảy tanh tách trên cánh đồng, miệng chú ca hát ríu ra ríu rít.
Bỗng chú bắt gặp bạn kiến đi ngang qua, bạn ấy đang còng lưng cõng một hạt ngô để tha về tổ.
Châu chấu cất giọng rủ rê: “Bạn kiến ơi, thay vì làm việc cực nhọc, chi bằng bạn hãy lại đây trò truyện và đi chơi thoả thích cùng tớ điii!”
Kiến trả lời “Không, tớ bận lắm, tớ còn phải đi kiếm thức ăn để dự trữ cho mùa đông sắp tới. Bạn cũng nên làm như vậy đi bạn châu chấu ạ”.
“Còn lâu mới tới mùa đông, bạn chỉ khéo lo xa”. Châu chấu mỉa mai.
Kiến dường như không quan tâm tới những lời của châu chấu xanh, nó tiếp tục tha mồi về tổ một cách chăm chỉ và cần mẫn.
Thế rồi mùa đông lạnh lẽo cũng tới, thức ăn trở nên khan hiếm, châu chấu xanh vì mải chơi không chuẩn bị lương thực nên giờ sắp kiệt sức vì đói và rét. Còn bạn kiến của chúng ta thì có một mùa đông no đủ với một tổ đầy những ngô, lúa mì mà bạn ấy đã chăm chỉ tha về suốt cả mùa hè.
Truyện cho thai nhi số 5 Truyện Chú Vịt Khàn
Gà và Vịt đều học lớp cô giáo Họa Mi, nghe lời cô giáo dặn: khi đi đường, Gà luôn đi bên tay phải và gặp ai Gà cũng khoanh tay chào. Còn Vịt con thì chỉ thích chạy lăng xăng. Thấy ai, Vịt cũng hét toáng lên gọi ầm ĩ.
Trên đường đi, thấy bác Ngỗng dẫn con ăn cỏ ở bờ ruộng. Đứng từ xa, Vịt con gân cổ gọi Ngỗng con ầm ĩ, làm bé Ngỗng út giật mình, suýt rơi xuống nước. Thấy vậy, bác Ngỗng bảo:
– Cháu muốn hỏi ai thì đến gần và nói nhẹ nhàng, đừng đứng xa mà kêu toáng lên như vậy là không tốt đâu!
Trên lớp học, cô giáo Họa Mi dạy cháu hát. Các bạn ai cũng khen Gà hát đúng giọng như cô dạy, Còn Vịt con thì gân cổ hát thật to, làm cô giáo phải nhiều lần nhắc nhở. Đến giờ chơi, Vịt con cứ chạy lăng xăng từ góc Xây dựng sang góc Phân vai rồi đến góc Nghệ thuật và hét vào tai các bạn làm các bạn đang chơi ở các góc đều giật mình. Cô giáo lại phải nhắc nhở Vịt, nhưng Vịt con vẫn chứng nào tật ấy.
Hôm cô giáo cho đi tham quan cửa hàng bán đồ chơi, khi vào cửa hàng, Vịt con cứ luôn mồm khen cái này đẹp, chê cái kia xấu. Cô giáo lại phải nhắc nhở.
Trên đường về, Vịt con lại chẳng đi theo hàng cùng các bạn và cô giáo. Vịt con cứ chạy lăng xăng và bị vấp ngã. Vịt con kêu toáng lên và gào khóc ầm ĩ. Cô giáo Họa Mi phải đưa Vịt về nhà.
Về đến nhà, Vịt con nhìn thấy mẹ lại làm nũng, khóc to hơn. Một lúc sau, Vịt con mệt quá, ngủ thiếp đi.
Tỉnh dậy, Vịt con chẳng nói được nữa, mẹ phải đưa đến bác sĩ Sóc Nâu khám bệnh. Bác sĩ bảo:
– Cháu bị khàn tiếng là do nói to, nói nhiều và hay khóc nhè.
Vịt con nghe bác sĩ nói thấy hối hận lắm. Vịt cúi đầu thầm nghĩ: “Từ nay mình sẽ không như thế nữa”
Rồi Vịt định hứa với mẹ điều gì, nhưng giọng nói Vịt đã khàn mất rồi nên Vịt chỉ kêu được mấy tiếng “Cạp, Cạp, Cạp”.
Trên đây là toàn bộ nội dung câu chuyện chú vịt khàn, các phụ huynh có thể đọc thêm các chuyện sau cho bé Truyện Cây Rau Của Thỏ Út và Truyện Mùa Xuân Đã Về.
Các phụ huynh và các thầy cô có thể đăng ký kênh Youtube của chúng tôi để xem nhiều truyện hay và thơ hay cho bé. Đăng Ký Ngay