8 Truyện Hay Cho Bé 8 Tuổi Không Thể Bỏ Qua

Kể chuyện bé nghe là một việc làm không những giúp gắn kết tình cảm giữa cha mẹ và bé mà còn mang tới nhiều lợi ích tuyệt vời cho sự phát triển của bé yêu. Dưới đây là 8 truyện hay cho bé 8 tuổi mà các phụ huynh không thể bỏ qua.

Truyện Quả táo của Bác Hồ

Năm 1946, Bác Hồ sang thăm nước Pháp. Nhân dân và thiếu nhi Pháp rất vui mừng phấn khởi. Họ tụ tập, vẫy tay và hoan hô Bác tại các nơi Bác đi qua hay đến thăm. Có một câu chuyện mà cho đến ngày nay nhân dân và thiếu nhi Pháp vẫn còn nhắc nhở với tất cả tấm lòng trìu mến, cảm phục. Đó là câu chuyện quả táo.
Hôm ấy, tòa thị chính Pari mở tiệc lớn đón mừng Bác. Tiệc tan, mọi người ra phòng lớn uống nước, nói chuyện. Bác vui vẻ đứng dậy và cầm một quả táo đem theo. Nhiều người ngạc nhiên, nhiều con mắt tò mò chú ý. Tại sao vị khách quý như Bác lúc ăn tiệc xong lại còn lấy quả táo đem theo. Nhiều người chú ý xem Bác sẽ làm gì…
Bác ra đến ngoài cửa thì có một đám thiếu nhi ríu rít chạy tới chào. Bác tươi cười bế một em gái nhỏ lên hôn và đưa cho một quả táo. Mọi người bấy giờ mới vỡ lẽ và rất cảm động trước cử chỉ yêu thương của Bác. Ngày hôm sau, câu chuyện “Quả táo của Bác Hồ” được các báo đang lên trang nhất. Các báo chí còn kể lại rằng: Em bé gái sau khi nhận quả táo thì giữ khư khư trong tay, ai xin cũng không cho. Lúc về nhà em để quả táo lên bàn học. Cha mẹ bảo: “con ăn đi, kẻo để lâu sẽ hỏng không ăn được”. Nhưng em nhất định không ăn. Em nói: “Đó là quả táo Bác Hồ cho con, con sẽ giữ thật lâu để làm kỷ niệm”.

(Phỏng theo Chuyện Quả táo của Bác Hồ,Tuyển tập thơ văn cho thiếu nhi).

Một câu chuyện hay về bác nữa đó là Truyện Ai Ngoan Sẽ Được Thưởng các phụ huynh và các em cùng tham khảo nha.

Ý nghĩa truyện hay cho bé 8 tuổi số 1 – Truyện quả táo của bác Hồ

Đây là một trong số rất nhiều truyện thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của Bác Hồ với các cháu thiếu nhi. Dù có ở đâu và dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa.

Sự tích bông hoa cúc trắng

Ngày xưa, có hai mẹ con nhà nọ sống trong một cái lều nơi xóm vắng. Người chồng mất sớm, nên mẹ con làm lụng vất vả lắm mới đủ ăn. Hằng ngày gà chưa gáy sáng bà mẹ đã phải dậy làm việc cho đến đêm khuya.

Truyện Bông Hoa Cúc Trắng
Hình Ảnh Truyện Bông Hoa Cúc Trắng

Một hôm, gà gáy lâu lắm rồi mà bà mẹ vẫn chưa dậy. Cô bé thức giấc vội đến bên mẹ, cô biết là mẹ đã ốm rồi! Làm thế nào bây giờ, giữa nơi hoang vắng[1] và cảnh nghèo túng này? Cô chỉ còn biết đắp chiếc áo ấm độc nhất của mình cho mẹ, rồi ngồi đấy chăm sóc mẹ. Mẹ cô thỉnh thoảng hé đôi mắt khô héo nhìn con.

Một buổi chiều khi ánh nắng chiếu qua khe liếp, bà mẹ chợt tỉnh lại.

– Con ơi! Con đi mời thầy thuốc về đây. Mẹ thấy trong người khó chịu lắm.

2. Cô bé vội vã ra đi. Vừa đi cô vừa lo cho mẹ. Được một đoạn đường dài, cô gặp một cụ già tóc bạc phơ. Thấy cô bé đi một mình, cụ liền hỏi:

– Cháu đi đâu mà vội thế?

– Thưa cụ, cháu đi tìm thầy thuốc. Mẹ cháu ốm đã lâu, mà bệnh ngày một nặng thêm.

Tự nhận là thầy thuốc, cụ bảo em dẫn về nhà để xem bệnh giúp. Về đến nhà, xem mạch cho người ốm xong, cụ quay lại hỏi cô bé:

– Chỉ có cháu và mẹ cháu ở đây thôi ư?

– Thưa vâng!

– Từ hôm mẹ ốm, cháu chăm sóc thế nào?

– Thưa cụ, cháu chỉ biết quanh quẩn bên giường làm vui lòng mẹ cháu.

– Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Ta sẽ cố chưa cho mẹ cháu khỏi. Cháu hãy đi đến gốc đa đầu rừng, hái cho ta một bông hoa trắng thật đẹp về đây.

3. Bên ngoài trời rất lạnh. Cô bé chỉ có mỗi một chiếc áo mỏng trên mình. Cô lẳng lặng bước đều trong gió rét. Vừa đi cô vừa lo cho mẹ. Cô đi đã mỏi chân mới đến gốc đa đầu rừng. Quả nhiên cô thấy trên bụi cây trước mặt có một bông hoa trắng rất đẹp. Co ngắt bông hoa, tay nâng niu với tất cả tấm lòng tha thiết cầu mong cho mẹ tai qua nạn khỏi. Bỗng cô nghe như văng vẳng bên tai tiếng cụ già tóc bạc ban nãy lại khuyên nhủ cô:

– Cháu hãy yên tâm, mỗi cánh hoa trên bông hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.

Cô bé cúi xuống nhìn hoa, cô đếm: “Một, hai, ba, bốn, …, hai mươi. Trời ơi! Còn có hai mươi ngày nữa thôi ư?…”

Suy nghĩ một lát, cô rón rén chạy ra phía sau cây đa. Cô nhẹ tay xé mỗi cánh hoa ra thành nhiều sợi. Bông hoa trở nên kì lạ. Mỗi sợi nhỏ biến thành từng cánh nhỏ dài và mượt, trắng bong như tấm lòng ngây thơ trong trắng của cô. Những cánh hoa mọc thêm ra nhiều không sao đếm được! Cô bé nâng niu trên tay bông hoa lạ đó. Trời ơi! Sung sướng quá! Cô vùng chạy về. Đến nhà, cụ già tóc bạc bước ra cửa tươi cười đón cô và nói:

– Mẹ cháu đã khỏi bệnh! Phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo[2] của cháu đấy!

Từ đó hàng năm, về mua thu, thường nở những bông hoa có nhiều cánh nhỏ dài mượt, trông rất đẹp.

Đó chính là bông hoa cúc trắng

Các phụ huynh có thể tham khảo thêm truyện Truyện Cây Rau Của Thỏ Út và Truyện Quả Thị cho bé.

Chú giải trong truyện hay cho bé 8 tuổi số 2 – Sự tích bông hoa cúc trắng:

  1. Hoang vắng: Nơi không có người ở và ít có người qua lại
  2. Hiếu thảo: có lòng kính yêu cha mẹ.

Tổng kết truyện

Sự tích bông khoa cúc trắng kể về cô bé rất thương yêu mẹ, không những hết lòng chăm sóc mẹ để mẹ chóng khỏi bệnh, mà còn mong muốn mẹ sống lâu. Cô bé đã không quản ngại rét mướt, khó khăn, quyết đi tìm người về chữa bệnh cho mẹ, rồi đi kiếm bằng được bông hoa quý về để cứu mẹ. Thật là một cô bé hiếu thảo đáng mến!

Nội dung truyện ai ngoan sẽ được thưởng

Vào một buổi sáng đẹp trời, bác Hồ đến thăm trại nhi đồng. Các em ùa ra đón Bác vì ai cũng muốn được nhận từ Bác nhiều kẹo hơn. Bác bế một em bé gái nhỏ nhất, đi thăm phòng ăn, phòng ngủ, phòng học, phòng bếp, chỗ tắm rửa. Rồi trở lại phòng họp. Bác và các cháu trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Bác hỏi các cháu:
– Các cháu ăn có no không?
Các cháu tíu tít trả lời:
-Dạ , no ạ!
Bác lại hỏi tiếp:
– Thế các cháu chơi có vui không?
Những chiếc miệng nhỏ nhắn liên tiếp trả lời:
– Dạ vui ạ!
Bác khen các cháu ngoan và chia kẹo cho từng em một. Mọi người đứng thành một vòng tròn. Một em đứng lên thưa:
– Thưa Bác, những bạn nào ngoan thì mới được kẹo Bác cho ạ!
Rồi Bác cầm gói kẹo chia cho các em. Đến lượt Tô, em không nhận kẹo của Bác. Bác hỏi:
– Vì sao cháu không nhận kẹo của Bác?
Tộ thưa với Bác:
– Thưa Bác, hôm nay cháu chưa ngoan. Cháu sẽ không được nhận kẹo của Bác ạ.
Bác xoa đầu Tộ âu yếm nói:
– Bạn Tộ tuy đó làm điều sai, nhưng bạn đó biết lỗi của mình, như vậy cũng rất ngoan. Vậy bạn cũng sẽ được nhận kẹo của Bác. Tộ sung sướng nhận những chiếc kẹo Bác cho.

>> Các phụ huynh kể thêm Truyện Cây Rau Của Thỏ Út  và  Truyện Gà Trống Và Vịt Bầu cho bé nghe nha

Ý nghĩa Truyện hay cho bé 8 tuổi số 3 – Truyện ai ngoan sẽ được thưởng

Nội dung câu chuyện ai ngoan sẽ được thưởng nói lên rằng Bác Hồ rất yêu quý thiếu nhi. Bác khuyên thiếu niên nhi đồng phải thật thà, dũng cảm.

Truyện sự tích trầu cau

Ngày xưa một nhà nọ có Tân và Lang là hai anh em ruột, đặc biệt dáng người và mặt mày giống nhau như đúc, đến nỗi chính người nhà cũng nhiều phen nhầm lẫn.

Cha họ là một người cao to nhất trong vùng đã từng được vua Hùng triệu về Phong-châu ban thưởng và đặt tên là Cao. Từ đó gia đình lấy tiếng “Cao” làm tên họ.

Hai anh em lớn lên thì cha mẹ nối nhau qua đời. Cả anh lẫn em quyến luyến nhau không chịu rời nửa bước. Người cha trước khi mất có gửi gắm Tân cho một đạo sĩ họ Lưu. Nhưng khi Tân đến theo học thì Lang không chịu ở nhà một mình, chàng cũng cố xin cùng được học với anh một thể. Nhà họ Lưu có một cô con gái cũng cùng lứa tuổi với họ.

Để tìm hiểu người nào là anh người nào là em, một hôm cô gái họ Lưu bày ra một mẹo nhỏ. Giữa lúc họ đang đói, nàng chỉ dọn cho họ một bát cháo với một đôi đũa. Đứng sau khe vách, nàng thấy người này nhường cháo cho người kia ăn.

Truyện Sự Tích Trầu Cau - Nội Dung Chi Tiết Truyện
Truyện Sự Tích Trầu Cau – Nội Dung Chi Tiết Truyện

Nàng lẩm bẩm: – À, ra anh chàng vui tính kia là anh!.

Từ đó giữa Tân và cô gái có nhiều cuộc gặp gỡ. Tình yêu giữa hai người mỗi ngày một khăng khít. Thấy thế, đạo sĩ họ Lưu vui lòng gả con cho Tân. Sau khi cưới, hai vợ chồng đến ở một ngôi nhà mới, có Lang ở chung.

Từ ngày lấy vợ, Tân tuy vẫn chiều chuộng em nhưng không âu yếm em như trước nữa. Trước kia Lang thường được anh chăm sóc nhưng bây giờ thì chàng có nhiều ngày cô đơn. Lang nhận thấy nhiều khi Tân muốn lánh mình. – Phải rồi, anh ấy mê vợ quên ta”. Trong lòng Lang đầy chán nản buồn bực.

Một hôm Lang và Tân cùng lên nương đến tối mịt mới về. Lang về trước. Chàng vừa bỏ chân lên ngưỡng cửa thì vợ Tân từ trong buồng chạy ra ôm chầm lấy mình. Lang kêu lên. Cái nhầm của chị dâu làm cho cả hai người cùng ngượng nghịu xấu hổ. Giữa lúc đó thì Tân bước vào nhà.

Từ đây Lang lại biết thêm một tính tình mới của anh. Tân ghen em. Cái ghen làm tăng thêm sự hững hờ của Tân đối với chàng. Lang vừa giận vừa thẹn. Chàng muốn bỏ nhà ra đi cho bõ ghét. Một hôm trời mới mờ sáng, Lang quyết định khởi hành. Chàng cứ theo con đường mòn đi mãi, trong lòng đầy bực bội oán trách. Đi luôn mấy ngày dường, Lang tới bờ một con sông lớn. Thấy nước chảy xiết, chàng lấy làm ngại ngùng. Xung quanh không nghe qua một tiếng gà gáy chó sủa. Nhưng Lang quyết không chịu trở lại. Lang ngồi cúi gục trên bờ, ôm mặt khóc. Chàng khóc mãi, khóc mãi, đến nỗi những con chim đi kiếm ăn khuya vẫn còn nghe tiếng nức nở. Sáng hôm sau, Lang chỉ còn là một cái xác không hồn. Chàng đã hóa đá.

Tân thấy mất hút em thoạt đầu không để ý. Mãi sau vẫn không thấy em về, Tân bổ đi tìm các nhà quen nhưng cũng không thấy tăm dạng. Biết là em bỏ đi vì giận mình, chàng lấy làm hối hận. Hôm sau nữa, cũng không thấy về, Tân hoảng hốt để vợ lại nhà, cất bước đi tìm. Sau mấy ngày, chàng đã đến bờ một con sông rộng. Không có cách gì qua được Tân đi men dọc sông, cuối cùng thấy em đã hóa thành đá. Tân đứng bên cạnh hòn đá khóc mãi cho đến lúc chỉ còn có tiếng nước cuồn cuộn chảy dưới bờ mà thôi. Tân chết và hóa thành một cây thân mọc thẳng lên trời, bên cạnh hòn đá.

Vợ Tân chờ mãi không thấy chồng về, cũng bỏ nhà đi tìm. Nhưng cuối cùng con sông nọ cũng ngăn cản bước chân của nàng. Người đàn bà ấy ngồi lại bên cạnh cây, khóc cạn cả nước mắt. Và sau đó nàng chết hóa thành một cây dây quấn quanh lấy cây kia.

Đợi mãi không thấy ba người về, vợ chồng đạo sĩ nhờ mọi người chia nhau tìm kiếm. Trước hòn đá và hai cây lạ, họ chỉ còn biết dựng miếu thờ cả ba người trẻ tuổi ở ven sông. Nhân dân quanh vùng gọi là miếu “anh em hòa thuận, vợ chồng tiết nghĩa”.

Về sau, một năm nọ trời làm hạn hán rất dữ. Mọi cây cỏ đều khô héo cả. Duy hai cây mọc bên cạnh hòn đá trước miếu là vẫn xanh mượt. Mọi người cho là linh dị. Vua Hùng một hôm ngự giá qua xứ đó. Khi đi qua trước miếu, vua hơi ngạc nhiên vì cảnh lạ cây lạ: -“Miếu này thờ vị thần nào? Mấy loại cây này ta chưa từng thấy bao giờ?”. Để trả lời câu hỏi của vua, Lạc tướng cho gọi mấy cụ già ở quanh vùng đến hỏi.

Hùng Vương càng nghe, không ngăn được sự cảm động. Vua vạch lá trèo lên nhìn khắp mọi chỗ. Đoạn, vua sai một người trèo cây hái quả xuống nếm thử. Vị chát không có gì lạ. Nhưng khi nhai với lá cây dây thì một vị là lạ đến ở đầu lưỡi: nó vừa ngon ngọt, vừa thơm cay.

Tự nhiên có một viên quan hầu kêu lên: – “Trời ơi! Máu!” Mọi người giãn ra kinh ngạc. Thì ra những bãi nhai quả và lá của hai thứ cây đó một khi nhổ xuống đá bỗng đỏ ối ra như máu. Vua sai lấy cả ba thứ nhai lẫn với nhau thì bỗng người thấy nóng bừng như có hơi men, môi đỏ tươi sắc mặt hồng hào tươi đẹp. Vua bảo:

– Thật là linh dị! Đúng là họ rồi! Tình yêu thương của họ thật là nồng nàn thắm đỏ.

Từ đó vua Hùng ra lệnh cho mọi nơi phải gây giống cho nhiều hai loại cây ấy. Điều đáng chú ý là luật của nhà vua bắt buộc trai gái khi kết hôn thế nào cũng phải tìm cho được ba món: trầu, cau và vôi cho mọi người nhai nhai nhổ nhổ một tý để ghi nhớ tình yêu không bao giờ phai lạt. Vì thế từ đó dân Việt mới có tục ăn trầu.

Truyện Gấu con bị sâu răng (Truyện Gấu con bị đau răng)

truyện gấu con bị sâu răng
truyện gấu con bị sâu răng
Tôi là một con Sâu Răng, tôi sống thoải mái trong miệng một chú Gấu con.

Chú Gấu này rất lười đánh răng. Ngày ngày tôi và các bạn của tôi đục khoét các kẽ răng của Gấu con để nhặt thức ăn. Món ăn mà tôi ưa thích nhất là sôcôla và bánh kẹo.

Một hôm, vào ngày sinh nhật của Gấu con, các bạn của chú đến rất đông, Mèo và Thỏ mang bánh ga tô, các bạn chim mang các viên kẹo đủ màu sắc, Chó thì mang đến một hộp kẹo sôcôla, còn Rùa mang bánh bích qui… đến tặng Gấu. Gấu ta thích lắm, chú ăn rất ngon lành và không ngớt lời khen: “ Ôi ! Sao toàn thứ ngon thế này! Tôi cảm ơn các bạn”.

Khi buổi tiệc sinh nhật đã tan, các bạn đã về hết, như thường lệ, Gấu con không đánh răng mà nhảy tót lên giường đi ngủ. Chỉ chờ có thế, chúng tôi – những con Sâu Răng nhảy ra mở tiệc linh đình, chúng tôi gặm, cậy, đục khoét những chiếc răng bám đầy bánh kẹo của Gấu con. Đêm đó Gấu con ta kêu gào thảm thiết vì đau nhức răng.

Hôm sau, Gấu mẹ phải đưa Gấu con đến bác sĩ khám bệnh. Bác sĩ bảo: “ Này Gấu con, răng cháu sâu nhiều quá, phải chữa ngay thôi. Nếu để lâu sẽ bị sún hết đấy. Cháu nhớ là không nên ăn nhiều bánh kẹo, nhất là vào buổi tối. Hằng ngày phải đánh răng trước khi đi ngủ và sau khi ngủ dậy.

Nhờ lời bác sĩ dặn, ngày nào Gấu con cũng chăm chỉ đánh răng. Chú đánh răng rất cẩn thận, đánh mặt trước, mặt sau của răng theo đúng lời dặn của bác sĩ làm cho răng trắng bóng. Gấu con không ăn nhiều bánh kẹo mà ăn nhiều các chất bổ khác như thịt, cá, trứng, sữa, rau quả tươi, nên răng của chú ngày càng trở lên chắc và khoẻ hơn.

Còn những chú Sâu Răng chúng tôi thì từ đấy không còn gì để ăn nữa nên phải chạy ra khỏi miệng Gấu con.

Xem thêm:

Truyện Bác Gấu Đen Và Hai Chú Thỏ

Truyện Gấu Con Chia Quà Đầy Đủ Và Chi Tiết Nhất

Ý nghĩa truyện hay cho bé 8 tuổi số 5 – Truyện Gấu Con Bị Sâu Răng  (Gấu con bị đau răng)

Câu chuyện Gấu con sâu răng trên chính là một lời nhắc nhở đối với các , không nên ăn nhiều đồ ngọt và phải chăm chỉ đánh răng hàng ngày. Nếu lười biếng thì sẽ bị sâu răng, đau răng rất khó chịu và không có một hàm răng trắng đẹp được. Mà như vậy thì các bạn sẽ không yêu quý và chơi với  nữa

Nội dung truyện Gà Tơ Đi Học

truyện gà tơ đi học
Hình ảnh truyện gà tơ đi học

Câu chuyện Gà Tơ Đi Học

Buổi sáng, Gà mẹ gọi Gà Tơ:
– Con trai bé bỏng ơi, mau dậy đi học nào!
Nhưng Gà Tơ cứ nhắm tịt mắt, phụng phịu:
– Ứ ừ, con buồn ngủ lắm! Cho con ngủ thêm một lúc nữa!
Gà Mẹ dỗ dành:
– Phải dậy đi học chứ con!
Gà Tơ đáp:
– Con biết chữ rồi mà: O tròn như quả trứng gà phải không ạ?
Nói rồi, Gà Tơ lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Ngày nào Gà Tơ cũng ngủ dậy muốn như thế, lúc tỉnh dậy thì các bạn Cún Bông, Vịt Xám, Mèo Tam Thể đã đi học cả. Gà mẹ đi kiếm mồi vắng, gà Tơ lại lang thang đi chơi, không đến lớp học.
Hôm ấy, cô giáo Gà Mái Mơ tổ chức cho cả lớp đi cắm trại. Vì Gà Tơ không đi học nên cô đã nhờ Vịt Xám mang giấy thông báo đi cắm trại về nhà cho Gà Tơ. Gà Tơ cầm tờ giấy, xoay ngược, xoay xuôi nhưng chẳng hiểu gì, chỉ thấy có rất nhiều quả trứng: quả thì có râu, quả thì đội nón, quả lại có móc dài.
Nó nghĩ: “Ôi dào, chữ thì cũng chỉ như những quả trứng thôi! Có gì đâu mà học!” và quẳng tờ giấy đó đi.
Đến hôm cắm trại, cả lớp chờ mãi vẫn không thấy Gà Tơ đến. Đến khi ông mặt trời tở nắng vàng rực, cả lớp mới lên đường.
Các bạn nhỏ dựng trại bên bờ hồ nước trong xanh và múa hát thật vui vẻ.
Bỗng cún bông vểnh tai lắng nghe: hình như có tiếng ai khóc ở đâu đây…Cả lớp ùa đi tìm thì thấy Gà Tơ đang ngồi khóc thút thít bên bụi chuối. Thì ra Gà Tơ đi chơi xa, bị lạc đường, không về nhà được.
Mèo Tam Thể hỏi:
– Tại sao bạn lại ở đây một mình?
Cún Bông cũng hỏi:
– Chúng tớ chờ cậu mãi, sao cậu không đi cắm trại cùng cả lớp?
Gà Tơ đáp:
– Vì tớ…tớ không biết!
Vịt Xám nói ngay:
– Tớ đã đem giấy thông báo đi cắm trại của cô Gà Mái Mơ đến cho cậu mà!
Lúc này, gà Tơ mới nhớ ra tờ giấy ấy. Nhưng cậu ta không biết đọc nên chẳng biết đó là tờ giấy thông báo đi cắm trại.
Gà Tơ nghĩ: “Tất cả chỉ tại mình không chịu đi học nên không biết chữ thôi!” và cảm thấy rất xấu hổ. Lúc đó, cô giáo Gà Mái Mơ đến xoa đầu Gà Tơ rồi nói:
Con chịu khó đi học rồi cũng sẽ biết đọc, biết viết như các bạn mà!
Gà Tơ ấp úng xin lỗi cô giáo và hứa sẽ đi học thật chăm.
Từ đó trở đi, chẳng đợi mẹ phải gọi, hôm nào, Gà Tơ cũng dậy thật sớm để đi học. Cậu ta còn sợ có bạn nào ngủ quên không đến lớp nên sáng nào cũng gáy “ò ó o” để gọi các bạn cùng dậy nữa.

Ý nghĩa truyện hay cho bé 8 tuổi số 6 – Câu chuyện Gà Tơ Đi Học

Truyện kể về một chú gà lúc đầu không muốn đi học nhưng sau này biết được đi học có nhiều lợi ích nên gà tơ đã dậy thật sớm và gọi mọi người dậy để đi học.
Trên đây là toàn bộ nội dung câu chuyện Gà Tơ Đi Học, các phụ huynh có thể đọc thêm một số truyện như Truyện Cây Rau Của Thỏ ÚtTruyện Quả Thị cho bé nghe

Truyện Thỏ con không vâng lời

Truyện Thỏ Con Không Vâng Lời - Đầy Đủ Chi Tiết Kèm Giáo Án
Truyện Thỏ Con Không Vâng Lời – Đầy Đủ Chi Tiết Kèm Giáo Án

“Một hôm thỏ mẹ đi chợ, dặn thỏ con:

Thỏ con của mẹ, con ở nhà chớ đi chơi xa con nhé!

Vâng ạ, con ở nhà con không đi chơi xa đâu mẹ ạ!

Thỏ mẹ vừa đi khỏi cổng thì bạn bươm bướm bay đến. Bươm bướm gọi:

Thỏ con trả lời: không đâu, mẹ tớ dặn ở nhà không được đi chơi xa.

Một lúc sau, bươm bướm lại đến và gọi Thỏ: Bạn thỏ con ơi! Ra ngoài kia chơi đi! Ở đấy có cỏ này, có hoa này. Thích lắm, thích lắm!

Thỏ con ở nhà một mình buồn quá.

Thế rồi thỏ con liền chạy theo bươm bướm.

Mải chơi, Thỏ con quên mất đường về nhà.

Sợ quá, thỏ con ngồi khóc.

Hu hu hu! Mẹ ơi. Mẹ ơi.

Vừa lúc đó có một bác gấu đi qua, thấy thỏ con khóc, bác gấu hỏi:

– Cháu thỏ!. Làm sao cháu khóc đấy?

– Thỏ quệt nước mắt và trả lời bác gấu: Bác gấu ơi!. Mẹ cháu dặn cháu ở nhà cháu lại đi chơi xa, bây giờ cháu không biết lối về nhà. Hu hu.

Bác gấu ân cần xoa đầu thỏ và nói – Nín đi bác sẽ đưa cháu về nhà với mẹ.

Nói rồi bác gấu dắt tay thỏ con về nhà.

Về đến nhà thỏ mẹ chạy ra ôm chầm lấy thỏ con

Thỏ con nói với mẹ:

Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ, mẹ dặn con ở nhà không được đi chơi xa, thế mà con lại đi chơi xa vậy, con xin lỗi mẹ.

Thỏ mẹ xoa đầu thỏ con và nói:

– Con biết lỗi là được rồi, lần sau con nên nghe lời mẹ nhé.

Nói rồi thỏ mẹ và thỏ con quay sang cảm ơn bác gấu.

Bài học rút ra từ truyện hay cho bé 8 tuổi số 7 – Câu chuyện thỏ con không vâng lời

Qua câu chuyện này giáo dục trẻ bài học vô cùng quý báu đó là phải biết nghe lời ông bà bố mẹ. Đặc biệt hơn là bài học giáo dục kỹ năng sống cho trẻ.

Sự tích hoa dâm bụt về cậu bé chăn vịt hiền lành

Ngày xưa, nơi làng quê nọ có một em bé sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo. Bố mẹ mất sớm, em sống cùng bà nội trong túp lều xiêu vẹo ở cuối làng. Tuổi đã cao, mỗi năm ngày thêm yếu. Bao nhiêu là công việc đều dồn hết lên đôi vai bé nhỏ của em. Ngoài việc nhà em còn phải chăn vịt thuê cho lão địa chủ giàu nứt đố đổ vách ở trong làng.

Ngày ngày, mưa cũng như nắng em lùa đàn vịt ra chăn ngoài bãi. Đàn vịt hàng trăm con được em siêng năng chịu khó chăm sóc nên lớn nhanh như thổi. Ngắm đàn vịt tung tăng bơi lội em hằng ước ao bao giờ em có riêng đàn vịt như thế để bà cháu em đỡ khổ.

Một chiều, khi chuẩn bị lùa đàn vịt về sau một ngày kiếm mồi em bỗng giật mình nhận ra đàn vịt lạc đâu mất hơn chục con. Lo sợ em vội vã lội đi tìm hết ruộng trong, ruộng ngoài. Nhưng vịt ở đâu nào thấy. Lội mãi, lội mãi em đến tận khu gò hoang bên kia đồng. Mệt mỏi và chán nản em ngồi phịch xuống bãi cỏ

“Vịt ơi, mày ở đâu, sao không về với anh, ông chủ đánh anh chết mất thôi”.

Nghĩ tới khuôn mặt thâm sì, ác độc của lão địa chủ. Cái roi mây to tướng lão vẫn thường dùng quất túi bụi lên đầu, lên cổ người làm thuê. Bất giác nước mắt em chảy dòn ròng. Đang lúc buồn bã như thế em chợt thấy một ông lão đầu đội chiếc nón rách, tay chống gậy phăm phăm tiến về phía em. Em đứng dậy chưa kịp chào thì ông lão đã nói:

– Cháu bị mất vịt phải không? Đi với ông mà bắt về.

Em sung sướng cảm ơn rồi vội vã bước theo ông. Hai ông cháu đi tới một khu đầm nước xanh biếc. Ông lão giơ gậy chỉ xuống đàn vịt đang tung tăng bơi lội ở trên đầm:

– Vịt của cháu đấy, cháu gọi vịt lại đi.

Em bé vừa gọi mấy tiếng hơn một chục con vịt đạp nước bơi lại. Nhưng em bé buồn rầu lắc đầu:

– Ông ơi, vịt cháu chăn bé hơn cơ, vịt này không phải của cháu, cháu không dám bắt. Ông lão cười khà khà:

– Vậy à, nếu thế ông cháu ta sang đầm bên.

Trên đường sang khu đầm bên em bé bỗng vấp phải chiếc túi của ai đánh rơi. Em kêu lên:

– Ông ơi chiếc túi của ai này…

Ông lão quay lại:

– Cháu thử mở ra xem chiếc túi đựng gì.

Em bé vừ tháo chiếc dây buộc miệng túi đã thấy những tia sáng lấp lánh của những đồng tiền vàng. Em sững sờ bối rối, ông lão nói:

– Của cháu cả đấy chỉ cần một đồng đó thôi cháu sẽ mua được cả đàn vịt…

Em bé tần ngần giây lát rồi lắc đầu:

– Ông ơi cháu không dám lấy đâu. Vì không phải tiền của cháu.

Vừa nói em vừa trao túi tiền cho ông lão. Tiếng cười sảng khoái của ông lão vang lên ha hả. Vụt một cái chiếc nón rách trên đầu ông lão biến mất. Trước mặt em ông lão đã hoàn toàn đổi khác. Râu tóc của ông bây giờ bạc phơ, đôi mắt hiền từ. Thì ra ông lão đội chiếc non rách đó chính là ông Bụt. Ông ôn tồn bảo cậu bé.

Cháu hãy xòe bàn tay ra. Ông sẽ vẽ vào tay cháu một con vịt. Mỗi sáng thức dậy cháu chỉ cần giơ bàn tay ra trước sân hô: “Vịt ơi ra đi”. Cháu sẽ có ngay một chú vịt. Nhưng cháu phải giữ kín bí mật này, nếu nói cho ai biết thì sẽ không còn hiệu nghiệm.

Sáng hôm sau em chìa bàn tay ra trước sân hô theo lời ông Bụt dặn “Vịt ơi ra đi”. Vừa dứt lời một chú vịt béo núc hiện ngay trên sân, chạy lạch bạch, kêu cạc cạc ầm ĩ. Từ ngày đó em bé không phải đi chăn vịt thuê nữa. Cứ mỗi buổi sáng em lai có một chú vịt mới cho bà đi chợ. Em dùng số tiền bán vịt giúp đỡ những người nghèo khó trong làng. Nhưng lão địa chủ khi biết tin em có rất nhiều vịt đem bán thì lão đùng đùng tức giận. Lão nghĩ rằng những con vịt đó là những con vịt em lấy cắp của lão.

Lập tức lão cho tay chân đến ngay túp lều bắt cả hai bà cháu về nhà lão. Mặc kệ em thề thốt là không lấy trộm vịt của lão, lão vẫn khăng khăng:

– Mày không trộm lấy vịt đâu đem bán? Nếu mày không nói được những con vịt ấy lấy từ đâu thì tao sẽ bắt mày đi chăn vịt cho tao suốt đời. Để chứng tỏ mình vô tội em bé đành kể hết sự thật. Lão địa chủ cười ngất.

– Thằng ranh con đùa chắc? Được để sáng mai tao xem có con vịt nào nhảy ra không.

Sáng mai lão địa chủ kéo cả nhà đến vây quanh túp lều của hai bà cháu. Dân trong làng được tin cúng kéo đến đông nghịt. Ai cũng lo lắng cho cậu bé rõ ràng nếu cận bé thua cuộc thì khổ thân cho cậu bé lại phải đi chăn vịt thuê suốt đời.

8 Truyện Hay Cho Bé 8 Tuổi Không Thể Bỏ Qua
8 Truyện Hay Cho Bé 8 Tuổi Không Thể Bỏ Qua

Lúc em bé xòe bàn tay ra trước sân ai cũng hồi hộp. Em hô thật to “Vịt ơi ra đi” không có con vịt nào nhảy ra cả. Em hô lần nữa, lần nữa sân vẫn trống trơn. Lão địa chủ cười he hé. Bà con dân làng xuýt xoa. Sau hôm ấy cậu bé lại phải tiếp tục đi chăn vịt cho lão địa chủ. Càng ngày lão càng đối xử tệ bạc với em. Nhiều hôm lão lại còn bắt em nhịn đói. Một ngày kia em đang ngồi chăn vịt trên bãi, nghĩ đến bà cũng đang bị đói, em òa lên khóc nức nở. Lúc ngẩng lên em nhìn thấy ông Bụt đang đứng ngay trước mặt. Đôi mắt hiền từ của ông cũng rơm rớm nước mắt:

– Cháu hãy mau mau cầm lấy cây gậy này của ông chặt thành nhiều đoạn râm quanh nhà. Sắp tới quê cháu có bão lớn. Hàng rào này sẽ giúp cháu thoát khỏi tai họa.

Nói vậy rồi ông Bụt lại biến ngay. Em bé lòng cảm tạ ông Bụt vội vàng đem chiếc gậy về làm theo lời ông Bụt dặn. Em còn đem râm cho cả nguời nghèo trong làng. Lão địa chủ nghe tin cười hi hí “Thằng ranh con định giở trò gì mới đây”. Lão không tin nên chẳng phòng bị gì cả.

Buổi chiều ấy, mặt trời tự nhiên tối sầm. Đầu tiên người ta thấy một cái vòi đen kịt phóng từ trên mây xuống đất. Rồi một trận cuồng phong dữ dội ập vào cái làng quê bé nhỏ. Nhà cửa răng rắc đổ nhào. Duy có những nhà có những hàng rào trồng bằng đốt cây gậy của ông Bụt là không hề bị suy suyển. Nhà lão địa chủ tan nát. Còn lão bị gió cuốn đi đâu mất tăm.

Từ đó em bé không phải đi chăn vịt thuê nữa. Yêu mến ân nhân cứu mạng, dân làng làm một ngôi nhà thật to mời hai bà cháu về ở.

Hàng rào trồng bằng đốt cây gậy của ông Bụt bây giờ tốt xanh. Dân làng gọi đó là cây Râm Bụt có vùng gọi là hoa “Ông Bụt” để tỏ lòng kính trọng và biết ơn ông.

Trên đây là những truyện hay cho bé 8 tuổi hay nhất, các phụ huynh nên đọc và giải thích ý nghĩa cho bé mỗi ngày.

5/5 - (4 votes)

Check Also

Áo Ngực Cho Con Bú Là Gì? Kinh Nghiệm Chọn Mua Hiệu Quả

Với các bà mẹ bỉm sữa việc chọn mua áo ngực cho con bú là …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *