Đọc Truyện Cho Bé 3 Tuổi – 11 Truyện Hay Bé Được Học Ở Lớp

Dưới đây là tuyển tập 11 truyện nằm trong những danh sách đọc truyện cho bé 3 tuổi trên lớp hay nhất mà được nhiều phụ huynh kể cho bé nghe. Cùng đọc các truyện này cho các bé nha ba mẹ.

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 1 Truyện chú vịt khàn

Gà và Vịt đều học lớp cô giáo Họa Mi, nghe lời cô giáo dặn: khi đi đường, Gà luôn đi bên tay phải và gặp ai Gà cũng khoanh tay chào. Còn Vịt con thì chỉ thích chạy lăng xăng. Thấy ai, Vịt cũng hét toáng lên gọi ầm ĩ.

Truyện Chú Vịt Khàn
Truyện Chú Vịt Khàn

Trên đường đi, thấy bác Ngỗng dẫn con ăn cỏ ở bờ ruộng. Đứng từ xa, Vịt con gân cổ gọi Ngỗng con ầm ĩ, làm bé Ngỗng út giật mình, suýt rơi xuống nước. Thấy vậy, bác Ngỗng bảo:

– Cháu muốn hỏi ai thì đến gần và nói nhẹ nhàng, đừng đứng xa mà kêu toáng lên như vậy là không tốt đâu!

Trên lớp học, cô giáo Họa Mi dạy cháu hát. Các bạn ai cũng khen Gà hát đúng giọng như cô dạy, Còn Vịt con thì gân cổ hát thật to, làm cô giáo phải nhiều lần nhắc nhở. Đến giờ chơi, Vịt con cứ chạy lăng xăng từ góc Xây dựng sang góc Phân vai rồi đến góc Nghệ thuật và hét vào tai các bạn làm các bạn đang chơi ở các góc đều giật mình. Cô giáo lại phải nhắc nhở Vịt, nhưng Vịt con vẫn chứng nào tật ấy.

Hôm cô giáo cho đi tham quan cửa hàng bán đồ chơi, khi vào cửa hàng, Vịt con cứ luôn mồm khen cái này đẹp, chê cái kia xấu. Cô giáo lại phải nhắc nhở.

Trên đường về, Vịt con lại chẳng đi theo hàng cùng các bạn và cô  giáo. Vịt con cứ chạy lăng xăng và bị vấp ngã. Vịt con kêu toáng lên và gào khóc ầm ĩ. Cô giáo Họa Mi phải đưa Vịt về nhà.

Về đến nhà, Vịt con nhìn thấy mẹ lại làm nũng, khóc to hơn. Một lúc sau, Vịt con mệt quá, ngủ thiếp đi.

Tỉnh dậy, Vịt con chẳng nói được nữa, mẹ phải đưa đến bác sĩ Sóc Nâu khám bệnh. Bác sĩ bảo:

– Cháu bị khàn tiếng là do nói to, nói nhiều và hay khóc nhè.

Vịt con nghe bác sĩ nói thấy hối hận lắm. Vịt cúi đầu thầm nghĩ: “Từ nay mình sẽ không như thế nữa”

Rồi Vịt định hứa với mẹ điều gì, nhưng giọng nói Vịt đã khàn mất rồi nên Vịt chỉ kêu được mấy tiếng “Cạp, Cạp, Cạp”.

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 2: Kiến Con Đi Ô Tô

Kiến con leo lên xe buýt. Kiến muốn vào rừng xanh thăm bà ngoại. Trên xe đã có dê con, chó con, khỉ con, lợn con ngồi. Có bạn trong bọn họ vào rừng hái nấm, có bạn vào rừng chơi trốn tìm, có bạn đến dạo chơi ở bên hồ ở trong rừng.
truyện kiến con đi ô tô
truyện kiến con đi ô tô

“Bim Bim”, xe dừng ở bến đón khách. Một bác gấu lên xe. Bác đến rừng xanh để thăm cháu. “Ngồi vào đâu bây giờ?”, chỗ ngồi đã chật kín.

Dê con bảo: “Bác gấu ơi, đến ngồi chỗ của cháu đi bác!”.

Chó con bảo: “Bác gấu ơi, đến ngồi chỗ của cháu đi bác!”.

Mọi người cùng bảo: “Bác gấu ơi, đến ngồi chỗ của cháu đi bác!”.

Bác gấu nói: “Cám ơn các bạn, cám ơn các bạn nhỏ tốt bụng. Bác ngồi chỗ của các cháu, các cháu lại phải đứng”.

Lúc đó kiến mới leo đến bên bác gấu, cố nhoi lên và cất giọng nói: “Không, không, mời bác lại ngồi chỗ của cháu”.

Bác gấu hỏi lại: “Thế cháu ngồi vào đâu?”. Kiến con lấp láy ánh mắt một cách hóm hỉnh. Bác gấu ngồi vào chỗ của kiến con. “Ồ, kiến con đi đâu rồi nhỉ?”.

“Bác gấu ơi, cháu ở đây!”. Bên tai bác gấu vang lên tiếng của kiếng. Té ra kiến con đã leo lên vai bác gấu ngồi chễm chệ trên đó.

Trên đường đi, kiến con hát cho bác gấu nghe nhiều bài hát. Những bài hát du dương quá, hay quá khiến bác gấu lim dim đôi mắt, nghẹo đầu lắng nghe

>>> Mách ba mẹ một ứng dụng đọc truyện cho bé siêu hay mà phụ huynh phải đăng ký cho bé 

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 3: Sư tử và chuột nhắt

Ngày xưa, trong một khu rừng nọ, nơi khu trú của rất nhiều loài động vật có một con Sư Tử, là “chúa tể” của muôn loài rất dũng mãnh. Hằng ngày, Sư Tử thường đi săn mồi xung quanh khu rừng. 

Một ngày kia, Sư Tử đang nằm nghỉ ngơi dưới gốc cây, đầu gục trên đôi chân của mình thì có một chú Chuột Nhắt bò ra từ gốc cây. Nó leo lên lưng Sư Tử nhảy múa và ca hát mà không hề hay biết gì. Bỗng nhiên, Sư Tử thức giấc và bắt lấy Chuột Nhắt.

Sư Tử giọng ồm ồm vang lên:

– Chuột Nhắt, ngươi dám trèo lên người ta sao, ngươi có biết là ai không?. Ngươi thật là to gan.

– “Xin tha cho cháu!” Chuột Nhắt bé nhỏ van xin. “Xin ông thả cháu ra đến một ngày nào đó cháu sẽ đền đáp công ơn ông.”

– “Không, ta sẽ giết ngươi!” Sư Tử quát to.

 

Chuột Nhắt, lại run rẩy, tiếp tục van xin:

– “Xin ông thả cháu ra, cháu sẽ không dám nữa. Biết đâu đến một ngày nào đó cháu sẽ đền đáp công ơn ông. Ông đừng giết cháu mà.”

Sư Tử quá buồn cười khi nghĩ rằng con chuột bé tí này có khi nào lại giúp được gì cho mình. Nhưng nó rộng lượng và cuối cùng thả cho chuột đi.

Ít ngày sau, trong khi mải mê đuổi theo con mồi, Sư Tử đã dính vào bẫy lưới của những người thợ săn. Cựa quậy mãi cũng không thể thoát ra được, Sư Tử gầm rống vang khắp rừng cầu cứu nhưng chẳng loài vật nào dám lại gần vì sợ thợ săn sẽ bắt cùng Sư Tử.

Chuột Nhắt nghe tiếng gầm biết Sư Tử bị nạn liền chạy lại thấy Sư Tử đang nằm trong lưới. Chạy đến một trong những sợi thừng to nhất đang buộc chặt Sư Tử, Chuột Nhắt nhấm cho đến khi dây đứt ra, và chỉ một lát sau, Chuột Nhắt đã cứu được Sư Tử.

“Ông đã cười khi cháu bảo sẽ có ngày cháu đền đáp.” Chuột Nhắt bảo Sư Tử. “Giờ thì ông đã thấy rồi đấy, bé xíu như chuột nhưng vẫn có thể cứu được cả Sư Tử.” Kể từ đó, Sư Tử và Chuột Nhắt là bạn thân thiết của nhau, Sư Tử cũng cùng chung sống vui vẻ với các loài vật khác trong khu rừng.

Bài học rút ra từ câu chuyện “Sư Tử và Chuột Nhắt”:

– Phải biết xây dựng tình bạn với nhau để khi hoạn nạn, khó khăn chúng ta luôn được giúp đỡ.

– Ngoài ra, chúng ta không được “cậy lớn, bắt nạt nhỏ”, phải biết sống hòa đồng với những người xung quanh.

 

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 4: Cậu bé mũi dài 

Ngày xưa có một cậu bé có một cái mũi rất dài vì vậy mọi người gọi chú là “bé Mũi Dài”
Một buổi sáng mùa thu đẹp trời, tiếng gió thổi vi vu lay động những chiếc lá, Bé Mũi Dài nhìn thấy một vườn hoa với muôn vàn bông hoa đua nhau khoe sắc. Hoa hướng dương có màu vàng rực, hoa hồng, hoa cẩm chướng đỏ tươi. Xa xa có tiếng chim họa mi hót véo von.

truyện cậu bé mũi dài

Bỗng bé Mũi Dài nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả. Những quả táo chín đỏ thơm lừng. Chú vội vàng trèo lên cây để hái những quả táo chín nhưng… chú không tài nào trèo lên được vì vướng cái mũi của mình.

Bực quá bé Mũi Dài liền nói to:

“Ước gì cái mũi của tôi biến mất. Tôi chẳng cần có mũi, tôi chỉ cần có miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời, để cười, để nói, tôi cũng chẳng cần tai, và tay cũng chẳng cần gì cả”.

Gần đấy có chú ong đậu trên một cành hoa, nghe thấy thế, ong ngạc nhiên và nói:

“Tại sao bạn lại không cần có mũi? Đối với tôi, mũi rất cần, có mũi tôi thở được này, còn ngửi và phân biệt được các mùi thơm khác nhau của các loài hoa. Còn bạn, bạn có ngửi thấy mùi táo thơm ngon không? Nhờ có mũi mà bạn ngửi được và phân biệt được các mùi vị và hương thơm khác nhau”.

Vừa lúc đó chim họa mi hót véo von bay đến nói với bé Mũi Dài:

“Bạn Mũi Dài ơi, Nếu bạn không cần có tai thì làm sao bạn nghe được tiếng nói của tôi và những âm thanh diệu kỳ xung quanh. Bạn biết không nhờ có tai mà bạn nghe và phân biệt được mọi âm thanh đấy”.

Ở gần đấy các cô hoa runh rinh cánh cũng đua nhau gọi: “Bạn Mũi Dài ơi! Bạn có nhìn thấy một vườn hoa rực rỡ của tôi không? Bạn có thấy chúng tôi đẹp nhường nào không? Nếu bạn không có mắt thì làm sao bạn có thể nhìn thấy vẻ đẹp rực rỡ của chúng tôi được?”.

Bé Mũi Dài nghe xong, ngẫm nghĩ một lát rồi hốt hoảng đưa tay sờ lên đầu, lên mặt, tai, mắt, mũi, miệng của mình để xem chúng có còn nữa không hay đã giận chú mà đi mất rồi. Bé muốn gọi to lên để nói lời xin lỗi nhưng run quá không tài nào gọi được. Chú ong, cô hoa, chim họa mi cùng gọi giúp cho cậu bé, còn chúng ta, các cháu có đồng ý gọi giúp cậu bé không nào?”.

Từ đó, cậu bé Mũi Dài nhận thấy tất cả tai, mũi, mắt, miệng, lưỡi đều cần thiết cho mình và không thể thiếu chúng được. Cậu thầm nghĩ:

“Ôi! Nếu ta không có chúng thì sẽ như thế nào nhỉ? Thật là đáng sợ!”. Và cũng từ đó cậu bé luôn nghe lời người lớn giữ gìn vệ sinh cơ thể sạch sẽ, giữ gìn đôi mắt, cái mũi… của mình mà không bao giờ có ý định vứt chúng đi nữa

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 5 Con cừu đen kêu Be Be 

Ngày xửa ngày xưa, có một con cừu đen sống trong một ngôi nhà nhỏ. Cứ đến mùa xuân, con cừu đen lại tự cạo sạch lông của mình và đem ra chợ bán cho những người muốn làm quần áo ấm.

Một năm nọ, con cừu đen nhận thấy rằng dường như không ai còn chuộng lông cừu đen nữa. Do đó, số lông cừu mà nó còn lại khá nhiều. Dù vậy, nó không muốn lãng phí số lông này nên đã quyết tâm bán tiếp. Hôm đó, chẳng có ai muốn mua lông của nó cả nên con cừu đen mang số lông ấy về nhà. Ngày hôm sau, nó lại mang ra bán tiếp nhưng mọi chuyện cứ diễn ra y như hôm trước. Và hôm sau, hôm sau nữa cũng y như vậy.

Một ngày nọ, khi con cừu đen đang ngồi buồn rầu với số lông của mình, có một cậu bé chạy lại và hỏi nó có bán số lông này không. Nghe hỏi, con cừu đen vô cùng mừng rỡ và nói có. Cậu bé chạy đến chỗ bố mẹ mình thông báo có chỗ bán lông cừu. Họ cùng nhau đến chỗ con cừu và ngỏ ý muốn mua hết toàn bộ số lông. Họ cho biết mình đến từ ngôi làng kế bên và đã tìm kiếm rất nhiều nơi để tìm mua lông cừu đen nhưng không có chỗ nào bán cả.

Ngày hôm ấy, con cừu trở về nhà và cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi những cố gắng của nó đã được đền đáp xứng đáng.

Ý nghĩa của câu chuyện:

Hãy cố gắng, kiên trì và không bao giờ bỏ cuộc, có ngày con sẽ thành công.

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 6 Gà tơ đi học 

Buổi sáng, Gà mẹ gọi Gà Tơ: – Con trai bé bỏng ơi, mau dậy đi học nào!
Nhưng Gà Tơ cứ nhắm tịt mắt, phụng phịu:
– Ứ ừ, con buồn ngủ lắm! Cho con ngủ thêm một lúc nữa!
Gà Mẹ dỗ dành:
– Phải dậy đi học chứ con!
Gà Tơ đáp:
– Con biết chữ rồi mà: O tròn như quả trứng gà phải không ạ?
Nói rồi, Gà Tơ lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Ngày nào Gà Tơ cũng ngủ dậy muốn như thế, lúc tỉnh dậy thì các bạn Cún Bông, Vịt Xám, Mèo Tam Thể đã đi học cả. Gà mẹ đi kiếm mồi vắng, gà Tơ lại lang thang đi chơi, không đến lớp học.
Hôm ấy, cô giáo Gà Mái Mơ tổ chức cho cả lớp đi cắm trại. Vì Gà Tơ không đi học nên cô đã nhờ Vịt Xám mang giấy thông báo đi cắm trại về nhà cho Gà Tơ. Gà Tơ cầm tờ giấy, xoay ngược, xoay xuôi nhưng chẳng hiểu gì, chỉ thấy có rất nhiều quả trứng: quả thì có râu, quả thì đội nón, quả lại có móc dài.
Nó nghĩ: “Ôi dào, chữ thì cũng chỉ như những quả trứng thôi! Có gì đâu mà học!” và quẳng tờ giấy đó đi.
Đến hôm cắm trại, cả lớp chờ mãi vẫn không thấy Gà Tơ đến. Đến khi ông mặt trời tở nắng vàng rực, cả lớp mới lên đường.
Các bạn nhỏ dựng trại bên bờ hồ nước trong xanh và múa hát thật vui vẻ.
Bỗng cún bông vểnh tai lắng nghe: hình như có tiếng ai khóc ở đâu đây…Cả lớp ùa đi tìm thì thấy Gà Tơ đang ngồi khóc thút thít bên bụi chuối. Thì ra Gà Tơ đi chơi xa, bị lạc đường, không về nhà được.
Mèo Tam Thể hỏi:
– Tại sao bạn lại ở đây một mình?
Cún Bông cũng hỏi:
– Chúng tớ chờ cậu mãi, sao cậu không đi cắm trại cùng cả lớp?
Gà Tơ đáp:
– Vì tớ…tớ không biết!
Vịt Xám nói ngay:
– Tớ đã đem giấy thông báo đi cắm trại của cô Gà Mái Mơ đến cho cậu mà!
Lúc này, gà Tơ mới nhớ ra tờ giấy ấy. Nhưng cậu ta không biết đọc nên chẳng biết đó là tờ giấy thông báo đi cắm trại.
Gà Tơ nghĩ: “Tất cả chỉ tại mình không chịu đi học nên không biết chữ thôi!” và cảm thấy rất xấu hổ. Lúc đó, cô giáo Gà Mái Mơ đến xoa đầu Gà Tơ rồi nói:
Con chịu khó đi học rồi cũng sẽ biết đọc, biết viết như các bạn mà!
Gà Tơ ấp úng xin lỗi cô giáo và hứa sẽ đi học thật chăm.
Từ đó trở đi, chẳng đợi mẹ phải gọi, hôm nào, Gà Tơ cũng dậy thật sớm để đi học. Cậu ta còn sợ có bạn nào ngủ quên không đến lớp nên sáng nào cũng gáy “ò ó o” để gọi các bạn cùng dậy nữa.

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 7 Sự tích cầu vồng 

Xưa lắm rồi, các màu trên mặt đất bỗng dưng cãi nhau. Màu nào cũng tự cho rằng mình là tuyệt hảo, quan trọng nhất, hữu ích nhất và được ưa chuộng nhất.

Màu lục bắt đầu: Dĩ nhiên là tôi quan trọng nhất. Tôi là biểu tượng của sự sống và niềm hi vọng. Tôi được chọn để tạo thành cỏ cây. Thiếu tôi cảnh vật sẽ tiêu điều. Hãy nhìn vạn vật xung quanh, các bạn hẳn thấy tôi đúng.

Màu xanh ngắt lời: Bạn chỉ nghĩ đến những gì trên mặt đất, hãy ngước nhìn trời xanh và dõi ra biển biếc. Từ đáy biển sâu đến chín tầng mây cao, sự sống tồn tại được đều nhờ vào nước. Trời xanh bao la mang hình ảnh của sự thanh bình. Nếu không có thanh bình muôn loài ai nấy cũng sẽ xác xơ

Màu tím cãi lại: Tôi là màu của sức mạnh. Từ vua quan đến hàng giáo phẩm đều chọn màu của tôi vì tôi tượng trưng cho quyền uy và thông thái. Ai ai cũng sẵn sàng lắng nghe và tùng phục.

Màu vàng cười vang: Sao toàn là chuyện nghiêm túc quá thế. Tôi cho rằng chỉ có tôi mới mang lại niềm vui và sự ấm áp cho đời mà thôi. Này nhé, mặt trời vàng, mặt trăng vàng, các vì sao vàng, tất cả đem lại sự vui tươi và nụ cười cho toàn thế giới. Vắng tôi là thiếu hẳn đi niềm hân hoan.

Đến lượt màu cam tự khen: Tôi là màu của sức khỏe, của sự đổi mới. Có lẽ tôi là một màu quí vì tôi phục vụ mọi nhu cầu của con người. Tôi mang các sinh tố quan trọng nhất, hãy nhìn các loại trái cây thì biết. Tôi ít khi có mặt nhưng khi tôi nhuộm bầu trời bình minh hay bầu trời hoàng hôn, vẻ đẹp mê hồn của tôi khiến không còn ai nhớ đến các bạn nữa.

Màu chàm tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng quyết liệt: Các bạn hãy nghĩ đến tôi xem nào. Tôi là màu của sự tĩnh lặng. Phải để ý đến tôi vì thiếu tôi, các bạn sẽ trở nên hời hợt, thiếu sâu sắc. Tôi đại diện cho tâm hồn, ý tưởng và sự tinh tế. Ai cũng cần tôi để có được một cuộc sống cân bằng cũng như tạo nên sự khác biệt. Tôi hữu dụng cho lòng tin, những giây phút trầm tư, an lạc nội tâm.

Đến lúc này màu đỏ không thể kiềm chế được nữa, quát to: Ta đây mới đích thị là “SẾP”. Ta là máu, là sinh lực. Ta là màu báo nguy, màu của sự can đảm. Ta là lửa. Ta là màu của đam mê, của tình yêu, của hoa hồng, của hoa anh túc… Thiếu ta, địa cầu sẽ ảm đạm như mặt trăng kia.

Và rồi các màu lại tiếp tục khoe khoang; mỗi màu tự cho mình mới là quan trọng thật sự. Cuộc tranh cãi càng lúc càng căng thẳng, bỗng nhiên một tia chớp xẹt đến, tiếp theo ngay sau là một tiếng sét to. Mưa như thác đổ xuống các màu khiến chúng phải sát cánh lại để che chở cho nhau.

 

Mưa nói: Thật là ngốc nếu các bạn mãi chống đối nhau. Các bạn không biết rằng mỗi màu được tạo ra cho một mục đích rõ ràng sao? Mỗi màu đều có một tính cách độc nhất và đặc biệt trong thế giới này. Hãy bắt tay nhau và cùng đến với tôi.

Các màu nghe có lý và làm theo đề nghị của mưa. Chúng đến bắt tay nhau.

Mưa khuyên tiếp: Từ giờ trở đi, khi nào mưa mỗi bạn hãy nổi lên thành một cầu vồng trên bầu trời để chứng tỏ các bạn đã chung sống hòa bình. Cầu vồng là hình ảnh của sự hy vọng và hòa giải.

>>> Phụ huynh có thể tham khảo thêm chương trình học tiếng Anh qua truyện cho bé siêu hay Monkey Stories 

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 8 Truyện thỏ con ăn gì 

Vào một buổi sáng mùa xuân. Thỏ con đi lang thanh trong rừng. Thỏ đi mãi, di mãi mà chẳng tìm được gì để ăn. Thỏ gặp Gà trống đang mổ thóc, Gà trống mời:

– Bạn Thỏ ơi! Tôi có nhiều thóc vàng bạn ăn cùng tôi đi.

Truyện Thỏ Con Ăn Gì
Truyện Thỏ Con Ăn Gì

Thỏ con nói:

– Cám ơn bạn, nhưng tôi không ăn được thóc vàng.

Nói rồi, Thỏ con lại đi tiếp. Trên đường đi Thỏ gặp Mèo đang ăn cá. Mèo vui vẻ mời:

– Thỏ ơi, mời bạn ăn cá cùng tôi.

Thỏ nói:

– Cám ơn Mèo con nhé, tôi không ăn được cá.

Thỏ lại tiếp tục bước đi, những bước đi nặng nề vì mệt và đói. Thỏ con ngồi nghi dưới một gốc cây và bật khóc: “Hu, hu…Mình chẳng có gì đẻ ăn cả!”.

Vừa lúc đó Dê con xách làn rau đi qua. Dê mời Thỏ con hai củ cà rốt. Thỏ con mừng rỡ cám ơn Dê con và ăn cà rốt thật ngon lành

Đọc truyện cho bé 3 tuổi số 9: Truyện mèo con và quyển sách

Mèo con ngồi bên một hốc cây, trên tay chú là quyển sách tậo tô rất mới, rất đẹp.

Mèo con ngắm nghía một lúc rồi “soạt! soạt!”, chú ta xé quyển sách. Thấy vậy, bác Gà trống đang kiếm mồi gần đó liền hỏi:
–    Cháu làm gì thế?
–    Dạ cháu xé sách để gấp đồ chơi đấy ạ! – Mèo con trả lời.
Rồi Mèo con hớn hở ngắm những con vật vừa gấp của mình. Còn bác Gà TRống thì nghiêm mặt nhắc:
– Vậy là chú đã làm hỏng quyển sách rồi đó! Phải biết giữ gìn sách vở chứ!
Mèo con cầm đồ chơi cạhy đi. Vừa đi chú ta vừa lẩm bẩm:” Có thế mà bác Gà Trống cũng mắng. Mình xé quyển sách thì có gì ghê gớm đâu?”.

truyện mèo con và quyển sách
truyện mèo con và quyển sách

Bác Gà Trống nghe thấy những lời đó liền nói với theo: ” Đúng là một chú Mèo không biết nghe lời, hư quá!”.
Tối hôm đó, nằm trên giường. Mèo Con cứ thắc mắc mãi: “Mình chẳng làm điều gì xấu cả. Vì sao bác Gà Trống lại bảo mình hư nhỉ?”. Rồi chú ngủ thiếp đi. Trong giấc mơ. Mèo con thấy những bức tranh và chữ cái quen thuộc cảu quyẩn sách hiện ra. Ai cũng trách móc chú và bảo lần sau không làm bạn với chú nữa.
Tỉnh dậy, Mèo Con vội tìm những mảnh giấy rách đem dán lại.

Chú đưa cho bác Gà Trống xem:
– Bác Gà Trống ơi! Cháu đã dán lại quyển sách rồi này!
BÁc Gà Trống nhìn quyển sách tỏ vẻ rất ngạc nhiên rồi lắc đầu cáhn nản. Thì ra Mèo Con đã dán nhầm lung tung, trang nọ lẫn trang kia, mảnh nọ chồng lên mảnh kia. Rồi bác Gà Trống châm rãi bảo:
– Sách vở là người là bạn tốt. luôn mang đến cho chúng ta nhiều điều bổ ích. Nếu lỡ tay làm rách thì chớ có dán lại ẩu như thế này nhé!
Mèo Con ngượng ngiụ nhìn bác Gà Trống khẽ nói:
– Vâng ạ! Cháu hiểu rồi ạ!
Từ đó, Mèo Con không xé sách nữa mà học xong, chú lại cất đi cẩn thận.

Truyện số 10 Truyện Xe Lu và Xe Ca 

Có một chiếc xe lu và một chiếc xe ca cùng đi trên một con đường. Xe lu dáng vẻ thô kệch, lăn từng bước chậm chạp, còn xe ca có bề ngoài gọn gàng, phóng nhanh vun vút.

Truyện Xe Lu Và Xe Ca Cho Bé
Truyện Xe Lu Và Xe Ca Cho Bé

Thấy vậy xe ca chế nhạo xe lu :
–    Xe lu ơi ! Cậu đi chậm như rùa ấy ! Hãy xem tớ đây này !
Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở lại đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.
Nhưng tới một quãng đường bị hỏng và lầy lội, xe ca không thể đi qua được, đành phải đổ lại.

Người ta đổ đá cuội xuống chỗ lầy lội. Bấy giờ xe lu mới tiến lên, đi lên đống đá và lăn qua lăn lại nhiều lần.

Chẳng mấy chốc, mặt đường trở nên bằng phẳng. Nhờ vậy mà xe ca mới có thể đi qua được.
Xe ca đã hiểu rằng tuy xe lu đi chậm chạp, dáng vẻ lù lù, thô kệch nhưng xe lu làm cho những con đường bằng phẳng để cho các xe khác đi lại dễ dàng.

Từ đấy xe ca không bao giờ chế giễu xe lu nữa.

Truyện số 11 Sự tích hồ Gươm 

Vào thời giặc Minh đặt ách đô hộ ở nước Nam, chúng coi dân ta như cỏ rác, làm nhiều điều bạo ngược, thiên hạ căm giận chúng đến xương tủy.

đọc truyện cho bé 3 tuổi - Sự tích hồ gươm
đọc truyện cho bé 3 tuổi – Sự tích hồ gươm

Bấy giờ ở vùng Lam Sơn, nghĩa quân nổi dậy chống lại chúng, nhưng trong buổi đầu thế lực còn non yếu nên nhiều lần nghĩa quân bị thua. Thấy vậy, đức Long Quân quyết định cho nghĩa quân mượn thanh gươm thần để họ giết giặc.

Hồi ấy, ở Thanh Hóa có một người làm nghề đánh cá tên là Lê Thận. Một đêm nọ, Thận thả lưới ở một bến vắng như thường lệ. Khi kéo lưới lên, chàng thấy nằng nặng, trong bụng mừng thầm, chắc là có cá to. Nhưng khi thò tay vào bắt cá, Thận chỉ thấy có một thanh sắt; chàng vứt luôn xuống nước, rồi lại thả lưới ở một chỗ khác.

 

Lần thứ hai cất lưới lên cũng thấy nặng tay; Thận không ngờ thanh sắt vừa rồi lại chui vào lưới mình. Chàng lại nhặt lên và ném xuống sông. Lần thứ ba, lại vẫn thanh sắt ấy mắc vào lưới. Lấy làm quái lạ, Thận đưa lại mồi lửa nhìn xem. Bỗng chàng reo lên:

– Ha ha! Một lưỡi gươm!

Về sau Thận gia nhập đoàn quân khởi nghĩa Lam Sơn. Chàng hăng hái gan dạ không nề nguy hiểm. Một hôm chủ tướng Lê Lợi cùng mấy người tùy tòng đến nhà Thận. Trong túp lều tối om, thanh sắt hôm đó tự nhiên sáng rực lên ở xó nhà. Lấy làm lạ, Lê Lợi cầm lấy xem và thấy có hai chữ “Thuận Thiên” khắc sâu vào lưỡi gươm. Song tất cả mọi người vẫn không biết đó là báu vật.

Một hôm, bị giặc đuổi, Lê Lợi và các tướng chạy tháo thân mỗi người một ngả. Lúc đi qua một khu rừng, Lê Lợi bỗng thấy một ánh sáng lạ trên ngọn cây đa. Ông trèo lên mới biết đó là một cái chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ đến lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, Lê Lợi rút lấy chuôi giắt vào lưng.

Ba ngày sau, Lê Lợi gặp lại tất cả các bạn trong đó có Lê Thận. Lê Lợi mới đem chuyện bắt được chuôi gươm kể lại cho mọi người nghe. Khi đem tra gươm vào chuôi thì vừa như in.

Lê Thận nâng gươm lên ngang đầu nói với Lê Lợi:

– Ðây là Trời có ý phó thác cho minh công làm việc lớn. Chúng tôi nguyện đem xương thịt của mình theo minh công, cùng với thanh gươm thần này để báo đền Tổ quốc!

Từ đó nhuệ khí của nghĩa quân ngày một tăng tiến. Trong tay Lê Lợi, thanh gươm thần tung hoành khắp các trận địa, làm cho quân Minh bạt vía. Uy thanh của nghĩa quân vang khắp nơi. Họ không phải trốn tránh như trước mà xông xáo đi tìm giặc. Họ không phải ăn uống khổ cực như trước nữa, đã có những kho lương của giặc mới cướp được tiếp tế cho họ. Gươm thần đã mở đường cho họ đánh tràn ra mãi, cho đến lúc không còn bóng một tên giặc trên đất nước.

Một năm sau khi đuổi giặc Minh, một hôm Lê Lợi – bấy giờ đã làm vua – cưỡi thuyền rồng dạo quanh hồ Tả Vọng trước kinh thành. Nhân dịp đó, Long Quân sai rùa vàng lên đòi lại thanh gươm thần. Khi chiếc thuyền rồng tiến ra giữa hồ, tự nhiên có một con rùa lớn nhô đầu và mai lên khỏi mặt nước. Theo lệnh vua, thuyền đi chậm lại. Ðứng ở mạn thuyền, vua thấy lưỡi gươm thần đeo bên người tự nhiên động đậy. Con rùa vàng không sợ người, nhô đầu lên cao nữa và tiến về phía thuyền vua. Nó đứng nổi trên mặt nước và nói: “Xin bệ hạ hoàn gươm lại cho Long Quân!”.

Vua rút gươm quẳng về phía rùa vàng. Nhanh như cắt, rùa há miệng đớp lấy thanh gươm và lặn xuống nước. Gươm và rùa đã chìm đáy nước, người ta vẫn còn thấy vật gì sáng le lói dưới mặt hồ xanh.

Từ đó hồ Tả Vọng bắt đầu mang tên là hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm.

 Ngoài những truyện trên các phụ huynh có thể tham khảo một ứng dụng đọc truyện cho bé được hàng triệu phụ huynh đang dùng là Vmonkey với ưu đãi hấp dẫn sau

Tặng 5 cuốn truyện tranh cho bé và 1 khoá học “Học cùng con không khó

>Nhận Ưu Đãi Trên

>>> Cho bé nghe thêm truyện trong chuỗi video của chúng tôi trên youtube

5/5 - (5 votes)

Check Also

5 Truyện Kể Cho Bé Ngủ Ngon Hay và Ý Nghĩa Ba Mẹ Nên Biết

5 Truyện Kể Cho Bé Ngủ Ngon Hay và Ý Nghĩa Ba Mẹ Nên Biết

Kể truyện cho bé ngủ là một trong những phương pháp cực kỳ hiệu quả. …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *