Thai giáo bằng truyện đã không còn gì xa lạ với nhiều bậc phụ huynh. Tuy nhiên những truyện mẹ kể cho bé không chỉ dừng ở việc khi mang thai. Sau khi sinh nếu mẹ kể các truyện cho trẻ sơ sinh nghe một cách đều đặn con sẽ thông minh hơn và giàu ngôn từ cũng như cảm xúc hơn. Dưới đây là những truyện cho trẻ sơ sinh hay nhất mà chúng tôi tổng hợp được, mẹ nhớ kể cho bé mỗi đêm nha.
>>>Truyện Cho Bé 1 Tuổi – 10 Truyện Bố Mẹ Nên Kể Cho Bé Mỗi Đêm
Truyện cho trẻ sơ sinh số 1: “Thỏ trắng tốt bụng”
Dạo này muông thú trong rừng buồn ơi là buồn, bởi chúng vừa nhận được thiệp mời dự sinh nhật của sói xám. Tất cả đều lo lắng vì chẳng biết nên tặng quà gì cho sói xám. Các loài vật bàn bạc với nhau.
Chó bảo “Tặng một khúc xương đi, sói xám thích ăn xương nhất”.
Dê núi bảo “Tặng bánh ga tô thì hơn”…
Cứ thế, mỗi người một câu. Bỗng khỉ con thông minh lên tiếng “Hay là tặng một bạn thỏ trắng đi”.
“Hả? Cậu nói gì?”. Mọi người kêu to “Cậu điên rồi ư? Sói xám sẽ ăn thịt thỏ trắng mất”. Khỉ cười đáp “Đừng lo, ý tớ là tặng một bạn thỏ trắng tốt bụng ấy”.
Sáng hôm sau, sói xám vừa mở cửa đã thấy một hộp quà xinh xắn trước mắt. Sói vội mở ra xem. A! Bên trong là một chú thỏ trắng mập mạp trắng muốt, trước ngực treo tấm biển viết dòng chữ “Thỏ trắng tốt bụng”.
“Tốt bụng gì mà tốt bụng, cứ làm món ăn sáng cho ta là tốt rồi”. Nói đoạn sói há miệng định ngoạm thịt thỏ trắng.
“Em chào anh sói xám ạ”, thỏ trắng bỗng cất lời.
“Mi vừa gọi ta là anh hả?”, sói nhìn thỏ, tưởng mình nghe nhầm.
“Vâng ạ, anh sói xám ơi, em là thỏ trắng tốt bụng”.
Sói nhìn kĩ thì phát hiện ra trước mặt mình không phải là một chú thỏ thực sự, mà là một chú thỏ đồ chơi biết nói.
“A, thỏ con đáng yêu quá. Còn gọi mình là anh sói xám nữa cơ đấy”. Sói nhìn một hồi rồi bế thỏ trắng lên.
Bỗng thỏ trắng cất lời “Anh dễ thương quá, em quý anh lắm!”
Sói nghe thế liền bật khóc vì xúc động. Nó vừa khóc vừa nói “Mi… mi đang nói với ta phải không? Chưa từng có ai khen ta, yêu quý ta bao giờ”
“Có sao đâu! Chỉ cần anh quan tâm đến mọi người, không làm điều xấu, chắc chắn sẽ có rất nhiều người yêu quý anh”, thỏ bảo.
Sói gật đầu cái rụp. Từ đó, ngày nào sói cũng ở bên thỏ trắng.
Thỏ trắng tốt bụng rất biết quan tâm đến mọi người. Thấy bà dê núi chở một bó cỏ cho, thỏ hỏi “Bà dê núi ơi, bà có mệt không?”. Sói nghe thấy vội chạy lại giúp bà chở cỏ về nhà.
Thấy gấu xám bị ngã gãy chân, thỏ bảo “Anh gấu đừng khóc nữa, để em giúp cho đỡ đau nhé”. Sói lại vội cùng thỏ giúp gấu băng bó vết thương… Dần dần mọi người đều công nhận là sói xám đã trở nên tốt bụng rồi.
Một năm sau, lại đến sinh nhật sói. Lần này sói không gửi thiệp mời cho ai mà chỉ đón sinh nhật cùng thỏ trắng. Bỗng chuông cửa reo “kính coong”. Sói ra mở cửa, các loài vật trong rừng đều có mặt đông đủ. Họ chúc mừng sói “Chúc sói xám sinh nhật vui vẻ!” rồi ôm sói cùng múa hát. Lúc ấy, lòng sói thật ấm áp, nó thấy mình là kẻ hạnh phúc nhất trên đời.
Truyện cho trẻ sơ sinh số 2: Truyện hai con dê qua cầu
Hai con dê qua cầu là câu chuyện ngụ ngôn nổi tiếng trên khắp thế giới của La Phông-ten. Câu chuyện tuy ngắn nhưng lại là bài học rất lớn về sự nhường nhịn và đoàn kết trong cuộc sống thường ngày của chúng ta.
Dê Đen và Dê Trắng cùng sống trong một khu rừng nọ. Tình cờ một hôm, chúng có việc và phải đi qua một chiếc cầu. Chiếc cầu rất hẹp, chỉ đủ chỗ để cho một chú dê có thể đi được.
Dê Đen thì đi đằng này lại, còn Dê Trắng lại đi đằng kia sang. Con nào cũng muốn tranh sang trước.
Chúng cãi nhau và chẳng con nào chịu nhường con nào. Cuối cùng, mâu thuẫn không được giải quyết, chúng húc nhau. Cả hai đều rơi tõm xuống suối.
>>> Mách ba mẹ một ứng dụng đọc truyện cho bé siêu hay mà phụ huynh phải đăng ký cho bé
Truyện cho trẻ sơ sinh số 3: “Ba chú bướm”
Dưới giàn hoa tường vi rực rỡ là nơi ở của rất nhiều loài bướm. Ở đó có ba chú bướm nhỏ là bướm vàng, bướm trắng và bướm hồng. Ba chú là anh em họ của nhau, lúc nào cũng yêu thương, khăng khít. Bất kể nơi nào có bướm vàng thì người ta cũng thấy có mặt hai chú bướm còn lại. Bố mẹ của cả ba rất yên tâm.
Một hôm, cả ba anh em đang nô đùa trên các khóm hoa thì trời bất ngờ đổ mưa. Thấy ở gần đó có một bông hoa Lily màu hồng thật to, ba chú bướm bay đến nhờ giúp đỡ:
Chào cô, bọn cháu bị ướt mưa, không thể bay được nữa. Cô cho bọn cháu trú dưới cánh hoa của cô một lát nhé?
Ôi, cô là hoa Lily hồng. Cô chỉ cho bướm hồng trú thôi.
Bướm hồng nghĩ đến chuyện hai người anh em trắng và vàng của mình không có nơi trú ngụ liền từ chối ngay, bay đi nơi khác.
Được một quãng ngắn, cả ba nhìn thấy một bông hoa tulip vàng rực rỡ, bèn ngỏ lời nhờ giúp đỡ:
Chúng cháu chào bác tulip. Bác có thể cho ba anh em cháu trú một lát cho đôi cánh khô lại sẽ bay đi ngay không ạ?
Hoa tulip từ chối ngay:
Tôi màu vàng nên chỉ thích những người bạn cùng màu với mình thôi. Còn lại hai bạn bướm trắng và hồng đi nơi khác trú nhé!
Bướm trắng và bướm hồng đẩy bướm vàng vào bông hoa nhưng nó lắc đầu không chịu. Nó quyết tâm không bỏ rơi anh em.
Ba chú bướm lại tiếp tục bay đi tìm nơi trú mưa. Lần này thì cả ba chú trông thấy một bông hồng trắng muốt. Cả bọn lại lên tiếng nhờ giúp đỡ, nhưng cô hồng trắng cũng không thể giúp vì cánh hoa của cô quá bé. Thế là cả ba chú bướm đành phải nép vào nhau đứng dưới trời mưa to.
Bác mặt trời nấp sau đám mây đã chứng kiến toàn bộ câu chuyện. Cảm động trước sự gắn bó của ba chú bướm nên bác cố vén màn mây để chiếu những tia nắng ấm áp vào chỗ bọn trẻ. Chẳng mấy chốc, mưa tạnh và cánh bướm đã được hong khô.
Truyện cho trẻ sơ sinh số 4: Chú thỏ thông minh
Trong một khu rừng già, các thú vật đang sống một cuộc đời đầm ấm, yên vui. Bỗng một hôm có một con cọp xám ở nơi khác mò đến. Nó xông xáo, gầm vang cả khu rừng. Các thú vật đều sợ oai cọp. Mỗi ngày cọp bắt các loài thú vật phải hiến một con để nó ăn thịt. Thế là các thú vật nối tiếp nhau mỗi ngày một con làm mồi cho cọp: nào hươu, nai, nào chồn, công…
Ngay cả con cáo tinh quái như thế cũng phải nộp mình cho cọp. Một số loài vật khác phải trốn đi rừng khác ở.
Đến lượt thỏ trắng phải tới cho cọp ăn thịt. Sáng hôm ấy trời quang mây tạnh, chim hót véo von. Hoa nở nhiều làm thơm ngát cả khu rừng già. Chú thỏ tỉnh dậy bàng hoàng đau xót: “Đến giờ phải đi nộp mình cho cọp rồi đây!”.
Mùi cỏ thơm đưa vào mũi thỏ, nó không buồn gặm. Thỏ lững thững bước ra khỏi hang, đi qua bên giếng ở ven rừng. Nó nhảy lên thành giếng. Chợt nó thấy một con thỏ trắng trong giếng. Nó vẫy tai, con thỏ trong giếng cũng vẫy tai. Thì ra là bóng nó. Chợt nghĩ ra điều gì, thỏ nhảy phắt xuống chạy miết đi tìm bác gấu.
Bác gấu đã nhiều tuổi, tính hiền lành, hay bênh vực những con vật nhỏ bé nên được cả khu rừng này yêu mến và tin cậy. Ai có việc gì cũng đến hỏi ý kiến bác gấu.
Nghe thỏ trình bày xong, bác gấu thong thả đáp:
– Ừ, mưu của cháu được đấy, nhưng thằng cọp xám cũng không vừa đâu. Cần nhất là cháu phải bình tĩnh và làm thế này… thì thế nào cháu cũng thành công.
Bác gấu nói nhỏ vào tai thỏ, thỏ con thích thú quá, mấy sợ ria mép rung rung.
– Vâng, cháu sẽ bình tĩnh, cháu sẽ theo lời bác.
Thỏ chào bác gấu rồi chạy thoăn thoắt tới hang cọp. Thấy thỏ đến chậm, cọp quát:
– Ranh con, tao đợi mày đã lâu, sao bây giờ mới dẫn xác tới?
Thỏ làm ra bộ sợ sệt đáp:
– Thưa ông, con đến sớm nhưng giữa đường lại gặp một ông cọp. Ông ấy định ăn thịt con, con vãi mãi ông ta mới tha cho đi và ông ta còn dặn con đến nói với ông rằng: “Thằng cọp xám chỉ quen bắt nạt loài thú nhỏ, nó có giỏi thì đến đây gặp ta”.
Cọp xám vốn nóng tính, thấy thỏ nói như vậy liền gầm vang cả khu rừng, rồi bắt thỏ dẫn đường đi gặp con cọp mà thỏ vừa nói.
Chú thỏ thông minh thấy cọp mắc mưu mình, thích chí quá, nhưng làm ra vẻ sợ hãi, rón rén dẫn đường cho cọp xám đi. Gần đến cái giếng, thỏ bảo:
– Thưa ông, nhà cọp ở cái hang kia kìa.
Cọp xám nhảy lên thành giếng, thò đầu nhìn xuống. Bóng cọp in trên mặt nước trong xanh. Cọp xám tưởng ở dưới giếng có con cọp khác gườm gườm nhìn mình. Nó gầm lên như sấm:
– Thằng nào kia?
Tiếng ở đáy giếng vang lên: “Thằng nào kia?”.
Giận quá, cọp xám lại quát : “Cút đi, không thì ta đánh cho tan xác!”.
Tiếng ở đáy giếng vọng lên :”Cút đi, không thì ta đánh cho tan xác!”.
Cọp xám tức giận lồng lộn lên và nhảy ùm xuống giếng định phanh thây xé xác con cọp ở dưới đáy giếng. Nhưng chẳng thấy kẻ thù đâu cả, cọp xám ta vùng vẫy gầm vang. Càng gầm bao nhiêu, càng uống nước no bấy nhiêu. Nó giẫy giụa một lúc lâu rồi người ta chẳng nghe tiếng nó kêu nữa.
Thỏ đứng đằng xa, thấy cọp nhảy xuống giếng, thích quá chạy về loan báo cho tất cả các loài thú trong khu rừng biết. Các loài thú nối đuôi nhau theo thỏ đến giếng nước để xem. Con cọp xám nằm chết trong giếng, mắt vẫn còn trợn lên vì tức giận. Tất cả đều nói:
– Thật đáng đời thằng cọp hung ác.
Truyện cho trẻ sơ sinh số 5: “Nàng tiên mưa”
Hôm nay, Vịt con được mẹ cho ra sông tắm mát. Vịt con thích lắm. Vịt con đằm mình trong dòng nước. Những giọt nước bé tí xíu tinh nghịch rủ nhau trèo lên lưng, lên đầu Vịt con rồi lại lăn xuống mặt nước.
Bỗng nhiên, một giọt nước bé tí xíu chạy đến ghé vào tai Vịt thì thầm: “Vịt con ơi! Chúng tôi chào bạn, chúng tôi sắp phải đi xa đây”. Vịt con ngơ ngác nhìn những giọt nước biến thành hơi bốc lên trời như những nàng tiên cất cánh bay.
Ông Mặt Trời cười càng lúc càng tươi, ánh nắng ngày càng gay gắt hơn. À! Thì ra ánh nắng của ông Mặt Trời chiếu xuống mặt sông làm những hạt nước biến thành hơi. “Nhưng hơi nước bốc lên trời để làm gì nhỉ?” – Vịt con vừa đi về vừa nghĩ.
Chiều nay, những đám mây đen kéo về che lấp cả một khoảng trời rộng lớn. Từ trong đám mây, những giọng nói quen thuộc cất lên:
– Vịt con ơi, có thấy chúng mình không? Chúng mình là những hạt nước bé xíu từ sông, từ biển cả đấy!
– Các bạn ở đâu? – Vịt con hỏi.
– Chúng tôi ở trên những đám mây đen nặng trĩu này này. Từ những hơi nước bốc lên, chúng tôi kết bạn thân với nhau tạo thành mây đấy!
– Vậy các bạn có xuống mặt đất và trở lại thành những hạt nước bé xíu được nữa không? – Vịt con lại hỏi.
– Có chứ! Chúng tôi sắp gặp lại bạn để cùng nhau đùa nghịch đấy!
Đúng lúc đó thì chị Gió ào tới làm những chiếc lá vàng rơi đầy một góc sân nhà Vịt con, những tia chớp ngang trời lóe lên. Thế là trận mưa rào chiều nay đã đổ xuống. Lộp bộp! Lộp bộp! Âm thanh vang lên như bản nhạc giao mùa. Vịt con ngắm nhìn và cảm thấy rất sung sướng.
Cơn mưa ngớt dần, bầu trời sáng hẳn ra. Những đám mây đen biến đâu mất. Vịt con lạch bạch chạy ra luống rau mới trồng hôm trước: “Ôi chao! Sao những ngọn rau xanh mởn lạ lùng thế này!”. Vịt con chạy ào tới, dang đôi cánh nâng niu những giọt nước. Vịt con thì thầm: “Sao các bạn lại thành mưa được thế?”.
– Vịt con biết không? Hơi nước bốc lên trời tạo thành những đám mây đen. Khi gặp không khí lạnh, những đám mây tụ lại thành mưa rơi xuống mặt đất và chúng tôi lại trở thành những hạt nước bé xíu đấy! – Những hạt nước thi nhau kể với Vịt con.
– Ôi, hay quá! – Vịt con reo lên – Vậy thì từ nay, Vịt con sẽ không gọi các bạn là những hạt nước bé xíu nữa đâu mà sẽ gọi các bạn là những “nàng tiên mưa” nhé! Các bạn có thích không?
Truyện cho trẻ sơ sinh số 6: “Làm tốt sẽ nhận lại điều tốt”
“Khi con có khả năng giúp đỡ người khác, đừng để cơ hội đó vuột đi. Những việc làm tốt sẽ luôn luôn quay trở lại đền đáp con.”
Ngày xưa, trong lúc Thần Shree Krishna và vị anh hùng Arjun đi dạo quanh thành phố, họ thấy một giáo sĩ nghèo đang đi ăn xin. Arjun cảm thấy thương hại và đã cho ông ta một cái túi bên trong có 100 đồng tiền vàng. Vị giáo sĩ mừng rỡ và cảm ơn Arjun rối rít. Rồi ông lên đường đi về nhà. Trên đường về, ông thấy một người ăn xin khác. Thay vì dành ra một hoặc hai đồng để giúp người đó, ông ta làm ngơ bỏ đi. Nhưng rủi thay, một lúc sau đó, ông bị một tên cướp chạy tới giựt mất túi tiền của ông.
Vị giáo sĩ cảm thấy buồn bã và quay lại đi ăn xin. Ngày hôm sau, khi Arjun thấy vị giáo sĩ hôm trước trở lại ăn xin, anh ta rất ngạc nhiên. Đáng lẽ với số tiền vàng nhiều như thế, vị giáo sĩ có thể sống cả đời chứ không thể vẫn còn đi ăn xin! Anh gọi vị giáo sĩ lại và hỏi lý do. Vị giáo sĩ thành thật kể lại toàn bộ sự việc. Arjun lại cảm thấy thương hại cho ông ta. Vì vậy, lần này anh tặng cho vị giáo sĩ một viên kim cương.
Vị giáo sĩ, một lần nữa, rất vui mừng. Ông liền bỏ ăn xin và đi về nhà. Trên đường về, ông lại gặp một người nghèo khác đang cần sự giúp đỡ, nhưng ông lại làm ngơ. Khi về đến nhà, ông giấu kỹ viên kim cương vào một cái bình, với ý định sẽ bán đi để tạo dựng một đời sống sung túc. Lúc đó, vợ ông không có nhà. Ông rất mệt và sức nóng oi bức của buổi trưa làm ông buồn ngủ. Ông thiếp đi. Sau đó, vợ ông về đến nhà. Bà lấy cái bình đi ra suối múc nước về thổi cơm chiều. Bà ta không biết có viên kim cương trong bình. Khi đến bờ suối, bà nhúng cả cái bình xuống nước để nước tràn vào, vô tình, làm viên kim cương bị cuốn đi mất theo dòng nước!
Khi vị giáo sĩ thức dậy, ông đi tìm cái bình và hỏi vợ về viên kim cương trong đó. Vợ ông nói bà đã mang bình ra bờ suối lấy nước và không hay biết trong bình có viên kim cương. Vị giáo sĩ không thể tin được sự xui xẻo của mình. Thế là ông phải trở lại đi ăn xin. Một lần nữa Arjun và Thần Shree Krishna thấy giáo sĩ trở lại đi ăn xin. Arjun dò hỏi về những gì đã xảy ra. Anh cảm thấy thất vọng và nghĩ rằng vị giáo sĩ này sẽ không bao giờ có được một đời sống hạnh phúc.
Shree Krishna, một hóa thân của Thượng Đế, mỉm cười. Shree Krishna tặng cho vị giáo sĩ một đồng xu, không đủ để mua một bữa ăn trưa hoặc bữa tối cho một người. Arjun hỏi Shree Krishna: “Lạy Ngài, tôi đã cho ông ấy số tiền vàng và kim cương đủ để có một cuộc sống sung túc, nhưng cuối cùng cũng không giúp được gì cho ông ta. Làm sao chỉ với một đồng xu có thể giúp anh chàng nghèo khó này?” Shree Krishna mỉm cười và bảo Arjun hãy đi theo vị giáo sĩ để xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Trên đường đi, giáo sĩ nghĩ đồng xu do Shree Krishna cho, thậm chí không đủ để mua một bữa ăn trưa, chẳng làm được gì. Bỗng lúc đó, ông thấy một ngư dân đang gỡ một con cá ra khỏi lưới. Con cá đang vùng vẫy. Giáo sĩ cảm thấy tội nghiệp con cá. Ông nghĩ đồng xu này chẳng mua được gì đáng giá, thôi thì tại sao ta không dùng để cứu con cá đó. Vì vậy, giáo sĩ trả tiền cho người đánh cá để lấy con cá. Ông bỏ con cá vào trong một bình nước nhỏ mà ông luôn mang theo bên mình.
Trong lúc đi đường, con cá bị xóc trong bình nước và nhả ra một viên kim cương! Vị giáo sĩ vui mừng hét lên, “Tôi tìm thấy rồi!”. Cũng ngay lúc đó, tên trộm trước đây đã ăn cướp 100 đồng tiền vàng của giáo sĩ tình cờ đi ngang qua. Anh ta nghĩ rằng vị giáo sĩ đã nhận ra mặt anh và có thể khai báo khiến anh bị trừng phạt. Anh ta lo lắng và chạy đến giáo sĩ. Anh xin lỗi giáo sĩ và trả lại cái túi đầy 100 đồng tiền vàng. Vị giáo sĩ không thể tin được những điều đang xảy ra.
Arjun đã trông thấy tất cả sự việc và nói, “Thưa Ngài, bây giờ con mới hiểu sự sắp xếp của Ngài”.
Truyện cho trẻ sơ sinh số 7 Chích chè! Chích chè che!
Xưa ở nước Nga xa xôi, có một đôi vợ chồng già nghèo khổ lắm. Nghèo đến nỗi có lúc củi cũng không có đủ tiền mua.
Vợ bảo chồng:
– Ông đóng xe rồi vào rừng mà kiếm củi!
Ông lão sửa soạn, đánh xe vào rừng. Lão chọn một cây rồi giơ búa lên định chặt.
Bỗng một con chim nhỏ từ trong cây bay ra, bảo lão:
– Chích chè! Chích chè che! Ông ơi! Tại sao ông lại chặt cây này?
– Nhà ta đang cần củi sưởi.
– Thế thì ông cứ về đi. Ông sẽ thấy ở nhà ông có vô số là củi.
Lão nghe lời, không chặt cây nữa. Lão về nhà, quả nhiên thấy sân đầy củi.
Lão thuật cho vợ biết chuyện gặp con chim trong rừng. Mụ vợ bảo lão:
– Nhà chúng ta sắp đổ đến nơi. Chi bằng ông lại vào rừng bảo con chim ấy ra sửa sang nhà cho chúng ta đi!
Lão nghe lời vợ đánh xe vào rừng. lão đến cái cây, lại giơ búa ra định chặt.
Quả nhiên con chim nhỏ bay ra:
– Chích chè! Chích chè che! Tại sao ông lại chặt cây này?
– Ngươi không biết à, chú chim con? Nhà ta sắp đổ rồi. Ngươi có thể giúp tao sửa sang lại không?
– Ông cứ về đi. Ông sẽ thấy là ông có một tòa nhà mới và rất nhiều đồ đạc.
Lão về nhà. Hình như lão không dám tin mắt mình nữa. Ở trong sân, trên nền cũ, một tòa nhà lộng lẫy đã được dựng lên. Trong nhà, không thiếu vật gì, rất nhiều thóc lúa, vô số trâu, ngựa và có cả đàn dê đang ăn cỏ quanh đấy.
Hai vợ chồng lão ở được ít lâu. Một hôm, mụ vợ thấy sống mãi cái cảnh đời sống dễ chịu như thế này cũng chán. Mụ bảo với chồng:
– Chúng ta đã có nhiều của. Nhưng xét ra chúng ta vẫn chỉ là nông dân. Chúng ta không được người ta kính trọng. Ông thử đi hỏi con chim xem nó có thể cho chúng ta làm quan của vua Nga được không? Ông sẽ là một vị hầu tước, tôi là hầu tước phu nhân.
Lão vác búa và xe vào rừng. Đến cái cây quen thuộc, lão lại xăm xăm chực chặt. Như mấy lần trước, con chim lại bay ra:
– Chích chè! Chích chè chè! Sao ông lại muốn chặt cây này?
– Này chim nhỏ thân mến ơi! Ngươi có thể tìm cách biến ta thành hầu tước, vợ ta thành hầu tước phu nhân không?
– Ông cứ về đi. Ông sẽ thành hầu tước, còn bà sẽ biến thành hầu tước phu nhân.
Lão ra về. Khi về đến làng, người làng thấy lão đều bỏ mũ ra chào. Ai ai cũng sợ lão. Trước cửa nhà lão đầy những gia nhân, đầy tớ. Vợ lão ăn mặc y như một bà quý phái.
Sống như thế không được bao lâu, vợ lão lại chán và bảo lão:
– Làm quan cũng tốt. Nhưng phỏng có hôm vua Nga không vừa ý, Ngài vẫn có thể bắt giam tôi và ông được. Ông thử đi gặp con chim, xin nó biến ông thành vua nước Nga, và tôi ra bà hoàng hậu, xem có được không?
Bất đắc dĩ lão lại phải vác búa, đánh xe vào rừng, lại chực chặt cây. Con chim lại bay ra:
– Chích chè! Chích chè che! Ông, sao ông lại muốn chặt cây này?
– Đầu đuôi thế này, chim ạ, ngươi có thể biến tao làm vua nước Nga và vợ ta làm hoàng hậu được không?
– Ông cứ về đi. Ông sẽ thành Nga hoàng, và bà ấy sẽ thành hoàng hậu.
Lão vừa về đến nhà, thì sứ giả đã đánh xe đến cổng nhà lão.
– Nga hoàng chết rồi. Ngài được tôn lên làm Nga hoàng.
Ông lão trở thành vua và vợ lão làm hoàng hậu, nhưng chưa được bao lâu thì vợ lão lại chán và nói:
– Làm Nga hoàng cũng thích. Nhưng nếu trời muốn, Trời vẫn có thể sai thần chết xuống bắt, thì tôi và ông cũng lại bị chôn vùi xuống đất. Chi bằng ông đi tìm con chim con xin nó biến chúng ta thành ông Trời đi!
Lão lại vác búa đi đến cái cây. Lão vừa toan chặt thì co chim lại nhảy ra:
– Chích chè! Chích chè che! Ông, tại sao ông lại muốn chặt cây này?
– Chim ơi! Chim hãy giúp ta. Xin cho ta làm ông Trời!
Thấy lòng tham của lão và vợ lão quá quắt quá, lần này con chim tức giận lắm. Nó phạt vợ chồng lão. Nó bảo:
– Được, lão cứ về đi. Lão sẽ thành con trâu đực, còn vợ lão sẽ thành con lợn sề.
Thế là lão biến thành con trâu đực. Ngượng nghịu, lão đi bốn cẳng về nhà. Tới nơi lão thấy vợ lão đã hóa thành con lợn sề, đương rúc mõm vào đống phân, nước mắt giàn giụa
Truyện cho trẻ sơ sinh số 8 “Con cáo quỷ quyệt và con cò thông minh”
Ngày xửa ngày xưa, có một con cáo rất xảo quyệt và tinh nghịch. Nó thường ăn nói ngọt ngào với các động vật khác để lấy lòng tin trước khi chơi khăm chúng.
Một ngày nọ, cáo gặp một con cò. Nó tìm cách làm bạn với con cò và tỏ ra như một người bạn tốt. Sau đó, cáo mời cò về nhà ăn cơm. Cò vui vẻ nhận lời.
Khi đến ngày dự tiệc, cò đến nhà cáo. Trước sự ngạc nhiên và thất vọng của cò, cáo nói rằng nó không thể làm một bữa tiệc lớn như đã hứa, và chỉ có thể đãi món súp. Khi cáo mang súp từ trong bếp ra, cò thấy súp được dựng trong dĩa!
Con cò tội nghiệp, với mỏ dài, không thể ăn được chút súp nào. Trong khi đó, con cáo cứ từ từ liếm súp trong dĩa. Ăn xong, cáo quay sang hỏi cò như không biết chuyện gì xảy ra, “Bạn thấy súp thế nào? Bạn có thích món súp không?”
Cò đói bụng trả lời: “Ồ thật là ngon, nhưng rất tiếc tôi bị đầy bụng nên không thể ăn nhiều được”.
Cáo nói, “Thật xin lỗi tôi đã gây phiền hà cho bạn”.
Cò trả lời: “Ồ không có đâu, xin đừng nói vậy. Vì vấn đề sức khỏe nên tôi không thể thưởng thức món ăn bạn làm”.
Cò cám ơn và mời cáo đến nhà mình ăn cơm chiều vào một ngày nào đó trước khi từ giã ra về.
Khi đến ngày cò mời cáo, cáo vui vẻ đến nhà cò. Sau khi trao đổi những câu chuyện bâng quơ để tạo thân mật, cò mời cáo dùng súp đựng trong bình với cổ cao. Sau đó, cò ăn súp dễ dàng với mỏ dài của mình, còn cáo thì đành đứng nhìn.
Sau khi ăn hết súp, cò hỏi cáo có thấy món súp ngon không. Cáo nhớ lại bữa tiệc mà chính nó đã mời cò, và cảm thấy thật xấu hổ. Cáo lắp bắp: “Xin lỗi, tôi… phải xin phép ra về vì tôi bị đau bụng”.
Bị làm nhục, cáo cụp đuôi chạy nhanh về nhà.
Truyện số 9: “Khỉ và cá sấu”
Có một cái hồ rất lớn và xinh đẹp với cây cỏ tươi mát bao quanh. Bên bờ hồ có những hàng cây mận ngọt ngào cao vút. Trên những cây mận này là nhà của một con khỉ.
Dưới hồ cũng có một vài con cá sấu. Có một con cá sấu thường đi nhặt những trái mận chín rơi xuống hồ.
Do cá sấu ghé thăm các cây mận mỗi ngày, nó trở thành bạn với khỉ. Cá sấu và khỉ gặp nhau mỗi ngày. Khỉ giúp cá sấu bằng cách hái mận chín thả xuống hồ. Tình bạn giữa khỉ và cá sấu ngày càng trở nên thân thiết hơn.
Một ngày nọ, khỉ bảo cá sấu mang những trái mận chín ngọt về cho vợ và gia đình. Cá sấu nghe lời và mang về cho vợ rất nhiều mận ngọt.
Vợ cá sấu rất vui mừng và ngạc nhiên vì chưa bao giờ được ăn thứ trái cây ngon như vậy. Vợ cá sấu hỏi chồng đã tìm được những trái cây này ở đâu. Con cá sấu nói do một người bạn, là con khỉ sống trên cây mận, tặng cho.
Vợ cá sấu liền nảy ra một mưu kế trong đầu. Bà hỏi chồng: “Có phải bạn của ông ăn trái cây này mỗi ngày không?” Cá sấu trả lời: “Đúng thế”. Bà nói thêm, “Ôi trời! Đây là trái cây ngọt nhất trong những trái cây mà chúng ta từng ăn. Hãy thử nghĩ trái tim của con khỉ sẽ ngon thế nào khi nó ăn trái cây này mỗi ngày! Tôi muốn trái tim người bạn của ông. Ông có thể mang về cho tôi được không?”
Cá sấu bị bất ngờ khi nghe vợ nói thế. Ông trả lời, “Nhưng khỉ là bạn thân của tôi. Tôi không thể làm điều này với anh ấy”.
Vợ cá sấu nói với ông, “Đừng lo. Ông chỉ cần đưa khỉ về đây. Sau đó tôi sẽ lo mọi chuyện! Hoặc ông có thể tìm cách đẩy khỉ xuống nước!”
Sau một hồi nói chuyện qua lại, cá sấu đồng ý mang khỉ về cho vợ.
Ngay ngày hôm sau, cá sấu mời khỉ đến ăn trưa với gia đình và hỏi món ăn khỉ ưa thích. Khỉ vui vẻ nhận lời nhưng lo lắng vì không biết bơi.
Cá sấu suy nghĩ về nỗi lo lắng của khỉ một lúc rồi nói với anh ta: “Đừng lo. Tôi sẽ cõng bạn trên lưng và sẽ đưa bạn trở về an toàn!”
Khỉ chấp nhận. Cá sấu liền cõng khỉ trên lưng đi về nhà. Khi họ đi được nửa đường, cá sấu cố gắng đẩy khỉ xuống nước. Tuy nhiên, khỉ đã ôm chặt cá sấu. Khỉ trở nên nghi ngờ hành động của cá sấu và bắt cá sấu nói ra sự thật.
Bởi vì cá sấu tin khỉ là bạn tốt, nó liền kể hết về cuộc nói chuyện với vợ và muốn mang khỉ về để lấy trái tim của khỉ.
Con khỉ thông minh nói: “Ồ bạn thân của tôi, đáng lẽ bạn nên nói với tôi sớm hơn. Tôi đã để quên trái tim ở trên cành cây vì tôi không muốn đem nó đi đường xa. Nếu bạn đưa tôi trở lại, tôi sẽ lấy trái tim đưa cho bạn”.
Cá sấu bằng lòng và cõng khỉ trở lại hồ. Khi cả hai tới cái cây là nơi khỉ sống, khỉ liền nhanh chóng leo lên cây và thoát khỏi cá sấu.
Khỉ ở trên cây hét lớn xuống cá sấu dưới hồ, “Tôi nghĩ anh là một người bạn tốt, nhưng anh đã lừa dối tôi. Tôi sẽ không bao giờ trở lại và không bao giờ làm bạn với anh”.
Cá sấu liền hiểu ra lỗi lầm của mình và mất đi một người bạn tốt.
Truyện số 10 “Bông hồng cho mẹ”
Truyện bắt đầu từ một người đàn ông ghé vào một tiệm hoa để đặt mua một bó hồng gửi cho mẹ ở cách xa 200 dặm. Khi ông ra khỏi xe, ông trông thấy một cô gái trẻ đang ngồi trên lề đường khóc nức nở. Ông ta hỏi cô gái chuyện gì mà cô khóc. Cô gái trả lời: “Tôi muốn mua một bó hoa hồng đỏ cho mẹ tôi. Nhưng tôi chỉ có 75 xu, trong khi một bó hồng giá 2 đô la”.
Người đàn ông mỉm cười nói, “Hãy theo tôi vào đây. Tôi sẽ mua cho cô một bó hồng”. Ông ta sau đó mua một bó hoa hồng cho cô gái và một bó nhờ tiệm gửi cho mẹ ông. Khi họ ra đến cửa, người đàn ông ngỏ ý đưa cô gái về nhà. Cô gái nói, “Vâng, tốt quá! Vậy xin ông làm ơn đưa tôi đến chỗ mẹ của tôi”. Cô gái bèn chỉ đường cho ông đi đến một nghĩa trang. Cô đến đặt bông hồng lên một ngôi mộ mới.
Sau đó, người đàn ông quay trở lại tiệm hoa, hủy bỏ hoa hồng đặt trước đây, ông đã mua bó hoa và lái xe hai trăm dặm đến nhà mẹ của ông ta.
Truyện số 11: “Tiền bạc và gia đình”
Rama có một gia đình lớn. Anh là một công nhân chăm chỉ và trụ cột duy nhất của gia đình. Anh có ba người con, hai con trai và một con gái. Anh có cha mẹ ở chung nhà. Rama làm việc rất cực nhọc để nuôi sống gia đình.
Anh làm việc hơn 16 tiếng một ngày. Các con của anh không thấy mặt anh vì anh rời nhà vào sáng sớm trước khi chúng ngủ dậy và về nhà vào khoảng nửa đêm khi chúng đã đi ngủ. Cả gia đình trông đợi có thời gian với anh và những đứa bé nhớ anh rất nhiều.
Chúng mong muốn ba của chúng ở nhà với chúng vào ngày Chủ nhật. Nhưng rủi thay, để có đủ cho chi tiêu ngày càng tăng của gia đình và chi phí giáo dục cho các con, Rama đã phải làm việc thêm cả hai ngày cuối tuần. Các con rất thất vọng và ngay cả vợ và cha mẹ của anh cũng vậy!
Thói quen làm việc không nghỉ tiếp tục kéo dài và lại một năm trôi qua. Công sức khó nhọc của Rama đã mang lại cho anh rất nhiều lợi ích và anh được thăng chức cùng với đồng lương tăng theo.
Gia đình anh đổi sang nhà mới, có quần áo tốt hơn và ăn uống ngon lành hơn. Tuy nhiên, như thường lệ, Rama vẫn tiếp tục kiếm được nhiều và nhiều tiền hơn nữa. Đến một ngày, vợ anh hỏi, “Tại sao anh chạy theo tiền bạc? Chúng ta có thể sống hạnh phúc với những gì chúng ta hiện có”.
Rama trả lời, “Anh muốn chu cấp cho em và các con những thứ tốt nhất trên đời và muốn mọi người được hạnh phúc”.
Hai năm trôi qua và Rama hầu như không có thời gian với gia đình của anh. Các con anh khao khát có cha ở nhà. Trong khi đó, công sức của Rama đã mang về cho anh ta một tài sản lớn. Anh được có phần hùn và chia sẻ lợi nhuận. Anh tiếp tục kiếm được nhiều tiền hơn nữa.
Giờ đây, gia đình Rama là một trong những gia đình giàu có nhất trong thành phố, với tất cả các tiện nghi và sư xa hoa. Tuy nhiên, các con của Rama vẫn mong mỏi được gặp cha của chúng vì cha chúng hầu như không thấy ở nhà.
Các con của anh tới tuổi thiếu niên. Bây giờ chúng không còn là trẻ nít nữa. Rama cũng giàu có thêm. Anh đã kiếm đủ tiền để trợ cấp một cuộc sống sang trọng cho năm thế hệ tiếp theo của anh.
Một hôm, gia đình Rama đi nghỉ hè ở một căn nhà bờ biển của họ. Con gái anh hỏi, “Xin ba vui lòng dành một ngày với chúng con ở đây.”
Rama trả lời, “Được, con yêu, nhưng để ngày mai, ba sẽ cùng các con ăn trưa và sẽ ở lại với tất cả mọi người trong vài ngày tới. Ba đã chán công việc và cần phải nghỉ ngơi”.
Cả gia đình rất vui.
Thật không may, ngày hôm sau, không ai trong gia đình của Rama sống sót vì họ bị cơn sóng thần bất ngờ cuốn đi!
Rama quá bận rộn đến nỗi không nghe tin tức về sóng thần. Khi anh tìm cách đi đến căn nhà bãi biển, anh chỉ thấy biển và nước mênh mông. Anh la lên gọi tên mọi người trong gia đình. Anh đã không thể tìm thấy thi thể của một người nào trong gia đình anh.
Anh sẽ không bao giờ kiếm lại họ được, không thể nhìn thấy họ và thậm chí tốn hàng triệu bạc, anh cũng không thể mang họ trở lại với cuộc sống!
Anh bỗng nhớ lại những lời nói của vợ, “Tại sao anh chạy theo đồng tiền? Chúng ta có thể hạnh phúc với những gì chúng ta hiện có”.
Tiền bạc không thể mua được mọi thứ!
Ngoài những truyện trên các phụ huynh có thể tham khảo một ứng dụng đọc truyện cho bé được hàng triệu phụ huynh đang dùng là Vmonkey với ưu đãi hấp dẫn sau
Tặng 5 cuốn truyện tranh cho bé và 1 khoá học “Học cùng con không khó |
>Nhận Ưu Đãi Trên |
>>> Các phụ huynh cũng có thể cho bé nghe thêm truyện qua seri truyện cho bé của chúng tôi.