7 Tháng tuổi là một giai đoạn cực kỳ quan trọng với bé. Dưới đây là những truyện cho bé 7 tháng tuổi hay nhất. Ba mẹ đọc hằng ngày để kích thích trí thông minh và khả năng ngôn ngữ cho bé.
Các Nội Dung Chính
Câu chuyện Rùa con tìm nhà
Có một chú Rùa con mới nở được mấy ngày đã vội vàng đi tìm nhà của mình. Thấy tổ ong trên cây ngỡ đó là nhà của mình, Rùa con vươn cổ lên hỏi:
– Có phải nhà của tôi đây không?
Nhưng đàn ong bay túa ra làm Rùa con sợ quá, thụt cổ vào mai nằm im.
Sau đó, Rùa bò tới chân một bức tường. Thấy hang chuột. Rùa định chui vào thì một chú chuột ngăn lại:
– Đây là nhà của chúng tôi, không phải nhà của bạn đâu, Rùa ạ!
Trông thấy dòng sông nhỏ, Rùa nghĩ: “Có lẽ nhà mình ở dưới nước”. Thế là Rùa nhảy xuống sông. Bơi được một quãng ngắn, Rùa con đã mệt đứt cả hơi, đành bò lên bờ. Gặp ốc Sên, Rùa lại hỏi:
– Bạn có biết nhà của tớ ở đâu không?
ốc Sên cười, nói:
– Bạn hãy nhìn tớ đây rồi hãy nhìn lại lưng mình mà xem.
Bấy giờ Rùa con mới quay đầu lại nhìn lưng mình. Nó tủm tỉm cười và nói với ốc Sên:
– Cám ơn bạn nhé! Nhờ có bạn mà tớ đã tìm được nhà của mình rồi.
Trên đây là toàn bộ nộ dung câu chuyện rùa con tìm nhà các phụ huynh có thể tham khảo thêm các chuyện dưới đây.
Ý nghĩa truyện cho bé 7 tháng tuổi số 1 – Rùa con tìm nhà
Câu chuyện nói về hành trình của Rùa con khi vừa mới nở ra đi tìm nhà của mình. Không giống như nhà của ong là những chiếc tổ, nhà của chuột là những chiếc hàng. Nhà của rùa lại là chiếc mai rùa luôn ở bên cậu giống như vỏ của bạn ốc sên.
Truyện trí khôn của ta đây
Một ngày nọ, có con cọp rất lớn từ trong rừng sâu đi ra ngoài, nó trông thấy ở ngay thửa ruộng cạnh rừng có bác nông dân cùng con trâu mộng chăm chỉ cày cuốc. Tuy rằng con trâu kia rất chăm chỉ kéo cày nhưng mà lâu lâu thì bác nông dân kia lại quất cho nó mấy roi tạo thành tiếng “đét… đét…” vào mông.

Thấy cảnh này thì cọp cảm thấy ngạc nhiên lắm. Nó đợi cho đến khi buổi trưa tới, đợi cho bác nông dân tháo hết cày ra cho trâu, rồi nó mới lân la tiến tới để hỏi chuyện nó vẫn tò mò:
– Này anh kia. Tôi trông anh to khỏe thế sao lại để cho bọn con người đánh đập, hành hạ đến khổ sở như thế chứ?
Trâu thấy cọp tới thì cũng tỏ vẻ bình tĩnh, nghe cọp hỏi xong thì nó mới thì thầm:
– Anh không biết đấy thôi! Nhìn con người nhỏ bé vậy nhưng họ có trí khôn, đáng sợ lắm!
Nghe trâu nói như vậy thì cọp ta lại càng cảm thấy kì lạ và khó hiểu hơn. Cọp lại hỏi:
– Trí khôn ư? Nó là gì thế? Trông nó như nào vậy anh?
Nhưng mà trâu cũng chẳng biết cách để giải thích cho cọp hiểu chuyện này, vì vậy nó liền kiếm cớ trả lời qua loa cho qua chuyện:
– Trí khôn thì là trí khôn chứ gì nữa hả? Nếu như mà anh muốn được biết rõ hơn nữa thì hãy tìm con người mà hỏi!
Cọp ta bước đi rất thong thả mà tiến gần lại chỗ mà bác nông dân đang nghỉ ngơi, nó liền hỏi:
– Này anh, trí khôn của anh đâu rồi, đem cho tôi xem môt chút đi nào?
Bác nông dân nhìn cọp rồi nghĩ ngợi hồi lâu, sau đó mới đáp lời:
– Tiếc là tôi để trí khôn ở nhà rồi. Hay là tôi chạy về đem nó ra đây cho anh nhìn nhé! Nếu như anh thích thì tôi có thể cho anh một chút đấy!
Nghe bác nông dân bảo vậy thì cọp ta hết sức mừng rỡ, vội vàng giục bác về nhà lấy. Nhưng bác nông dân vừa định đi thì lại chợt nhớ ra chuyện gì đó nên lại quay lại bảo với cọp rằng:
– Nhưng mà nhỡ đâu lúc tôi về nhà thì anh ở đây lại ăn mất toi con trâu kia của tôi thì tôi biết phải làm sao?
Bị hỏi vậy thì cọp ta cũng bất ngờ lắm, trong lúc nó còn đương băn khoăn chẳng biết mình phải trả lời làm sao cho hợp tình hợp lí, thì bác nông dân lại tiếp lời:
– Như vậy nhé, để tôi yên tâm trở về, anh chịu khó một chút cho tôi buộc tạm anh vào cái gốc cây kia được không?
Tất nhiên là cọp ta chẳng có chút nghi ngờ nào về chuyện này nên chấp thuận ngay được. Bác nông dân đợi cọp đồng ý thì đem tới dây thừng và trói cọp thật chặt vào dưới gốc cây cạnh đó.
Xong rồi bác lại đem tới rất nhiều rơm khô để chất xung quanh chỗ cọp. Sau cùng thì bác châm lửa để đốt rơm, rơm cháy và bác liền quát:
– Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!
Nhìn thấy cảnh này thì con trâu ở gần đấy cũng thích thú lắm, nó bò lăn ra đất mà cười, không may là hàm trên của nó đập phải đá làm cho toàn bộ răng ở trên bị rụng sạch sẽ, không còn sót lại một cái nào cả.
Còn cọp ta thì hết sức vùng vẫy ở bên trong đám cháy. Phải một hồi lâu sau đó, lửa cháy lớn làm đám dây thừng bị đứt, đến lúc ấy thì cọp mới thoát được. Nó co chân co cẳng vùng dậy và chạy thẳng vào trong rừng sâu, cũng chẳng dám ngoảnh đầu nhìn lại nữa.
Cũng kể từ ngày đó trở đi thì đám cọp con được sinh ra thì con nào cũng đều có thêm những vằn màu đen và kéo dài ở trên người. Những vết vằn ấy chính là dấu vết còn sót lại của những vệt cháy ngày xưa.
Còn đám trâu cũng kể từ khi ấy mà con nào con ấy đều không có răng ở hàm trên, trơ trọi chỉ có mỗi lợi mà thôi.
Ý nghĩa truyện cho bé 7 tháng tuổi số 2 – Trí khôn của ta đây
Câu truyện trí khôn của ta đây là một trong những truyện mang lại bài học đầy sâu sắc cho các em nhỏ và cả người lớn. Trong mỗi hoàn cảnh khác nhau, hoản cảnh bất ngờ, trí khôn, trí thông minh của mỗi người sẽ được thể hiện một cách khác nhau mà ta không thể đoán trước được. Có trí khôn là tốt nhưng còn phải biết sử dụng đúng nơi đúng chỗ như anh nông dân trong truyện trí khôn của ta đây vậy.
Câu chuyện dê con nghe lời mẹ
Dê mẹ có một đàn con. Sắp đi kiếm cỏ, Dê mẹ gọi con đến dặn rằng:
– Các con ơi, mẹ đi vắng, các con phải đóng cửa cho cẩn thận. Không phải mẹ về, nếu có ai lạ gọi cửa, các con không được mở cửa nhé!
Dê mẹ đi rồi, Dê con đóng chặt cửa, đợi mẹ. Một lát Dê mẹ về, vừa gọi cửa vừa hát:
Các con ngoan ngoãn
Mau mở cửa ra,
Mẹ đã về nhà
Cho các con bú!
Dê con nghe tiếng mẹ, liền mở cửa để mẹ vào. Dê mẹ cho con bú xong, lại đi và dặn con đón cửa chờ mẹ.
Một con chó sói nghe tiếng Dê mẹ hát. Đợi Dê mẹ đi rồi, nó rón rén đến trước cửa rồi vừa gõ cửa vừa hát:
Các con ngoan ngoãn
Mau mở cửa ra,
Mẹ đã về nhà
Cho các con bú!
Dê con trả lời:
– Chúng ta nghe ra rồi, chúng ta nghe ra rồi, mày không phải là mẹ chúng ta. Mẹ chúng ta hát hay cơ, không ồm ồm như giọng mày đâu. Chúng ta không mở cửa đâu! Không mở cửa cho mày đâu!
Sói ta đợi một lúc, lại gõ cửa lần nữa, nhưng cũng chẳng ăn thua gì, đành cúp đuôi lủi mất.
Dê mẹ lại về và hát:
Các con ngoan ngoãn
Mau mở cửa ra,
Mẹ đã về nhà
Cho các con bú!
Nghe đúng tiếng mẹ, đàn Dê con tranh nhau mở cửa, rồi tíu ta tíu tít kể lại cho mẹ nghe:
– Mẹ ơi, lúc mẹ đi vắng, chó sói đến đây, nhưng chúng con không mở cửa.

Dê mẹ xoa đầu các con khen:
– Các con vâng lời mẹ, các con thật là những đứa trẻ ngoan. Nếu các con mở cửa thì chó sói vào ăn
Ý nghĩa truyện cho bé 7 tháng tuổi số 3 – câu chuyện dê con nghe lời mẹ
Câu chuyện khuyên các em phải khôn ngoan, có tinh thần cảnh giác, biết nghe lời mẹ như bầy dê con mới không mắc lừa kẻ xấu.
Truyện hai con dê qua cầu
Ngày xửa ngày xưa, có một con dê trắng đang ăn cỏ trên đoạn dốc đầy cỏ của ngọn đồi gần một con suối. Dê trắng quyết định thưởng thức mùi vị cỏ trên ngọn đồi bên kia.
Một lối đi hẹp dài được làm như một chiếc cầu bắc ngang qua con suối. Trong khi đang vượt qua cái cầu, dê trắng nhìn thấy một con dê đen khác đang đến từ đồi bên kia. Cái cầu quá nhỏ chỉ đủ cho một con đi qua mà thôi.

Dê trắng nói với con dê đen: “Để tôi qua cầu trước”.
“Bạn để tôi qua trước”, con dê đen trả lời.
Chúng bắt đầu dọa nhau và cuối cùng một cuộc ẩu đả khủng khiếp đã xảy ra. Vì đối đầu mà dê đen và dê trắng đánh mất sự cân bằng và cả hai cùng bị ngã xuống dòng suối.
Những con dê khác gặm cỏ trên ngọn đồi đã nhìn thấy cảnh tượng đó và rút được một bài học.
Vài ngày sau, hai con dê khác cũng gặp chuyện như vậy. Chúng cũng gặp nhau trên chiếc cầu đó và không thể đi qua cầu được.
Một con dê nói với con dê khác: “Tôi sẽ ngồi xuống và bạn có thể bước qua người tôi.”
“Cảm ơn bạn nha! Lần sau, mình sẽ ngồi xuống và để bạn bước qua trước.”
Do đó, chúng đều vượt qua chiếc cầu an toàn…
Nội dung câu chuyện Khỉ và Cá Heo
Một ngày nọ, các thuỷ thủ bắt tay vào chuẩn bị đồ đạc để ra khơi trên chiếc thuyền buồm, đây sẽ là một hành trình dài. Một thuỷ thủ còn mang theo một chú khỉ lên thuyền.
Thuyền ra khơi lênh đênh giữa biển khơi, bớt ngờ có một cơn bão khủng khiếp kéo tới và làm lật tàu của họ. Toàn bộ các thuỷ thủ đều rơi xuống biển, và cả chú khỉ cũng vậy, nó chắc chắn rằng mình sẽ bị chết đuối.
Đột nhiên một chú cá heo xuất hiện và cứu mạng khỉ. Nó cõng khỉ trên lưng và bơi vào hòn đảo gần nhất để tránh bão.
Hai con vật tìm được một hòn đảo nhỏ, khi tới nơi khỉ xuống khỏi lưng của cá heo. Cá heo hỏi “Bạn đã bao giờ tới một hòn đảo nào như này chưa?”

Khỉ liến thoắng trả lời: “Tất nhiên rồi. Bạn biết không, vua của hòn đảo này còn là bạn thân của tớ đấy. Thực ra tớ là hoàng tử khỉ đấy bạn cá heo ạ”.Cá heo biết rằng sự thực không có ai sống trên hòn đảo hoang này cả, nó nói: “Tốt, tốt, thì ra bạn là một hoàng tử cơ đấy! Bây giờ bạn còn có thể trở thành vua nữa cơ!”
Con khỉ hỏi: “Làm thế nào để trở thành vua? ”
Cá heo bắt đầu bơi ra xa, đoạn nó quay lại trả lời khỉ: “Dễ thôi mà bạn khỉ. Bạn là con vật duy nhất trên hòn đảo này, tự nhiên bạn sẽ trở thành vua thôi!”
Khỉ nhận ra sai lầm từ thói khoác lác của mình nhưng đã quá muộn, cá heo đã bơi đi rất xa bỏ lại nó một mình trên hoang đảo.
Bài học rút ra truyện cho bé 7 tháng tuổi số 6 – Khỉ và Cá Heo
Nói dối và khoác lác sẽ mang lại rất nhiều rắc rối. Hãy là một đứa trẻ ngoan và trung thực nhé các bé!
Truyện thỏ hồng chảnh chọe

- Trông bạn xấu xí quá, lại không có cặp đẹp nữa. Bọn mình không thích chơi với bạn đâu. Khỉ Nâu nghe vậy buồn lắm.
Một hôm, Thỏ Hồng tạm biệt hai cô bạn của mình là Nhím Bông và Mèo Vàng rồi ra về. Đi đến chiếc cầu gỗ bắc vào làng Thỏ Hồng mới phát hiện chiếc cầu đã bị cuốn trôi đi mất. Thỏ Hồng bèn chạy đi tìm Nhím nhờ giúp đỡ, Nhím bảo:
- Tớ yếu lắm, chẳng giúp gì được cậu đâu.
- Tớ chẳng biết giúp cậu thế nào. Thỏ chạy sang nhà Mèo Vàng cũng bị từ chối.
Buồn bã và thất vọng, Thỏ Hồng đi ra bờ suối ngồi khóc. Đúng lúc ấy, Khỉ Nâu đi đến thấy vậy liền hỏi:
- Có chuyện gì vậy, sao bạn ngồi đây khóc?
Thỏ Hồng vội kể cho Khỉ Nâu sự việc, nhưng không hy vọng là Khỉ Nâu sẽ giúp mình. Nào ngờ, Khỉ Nâu đăm chiêu một lúc rồi bảo:
- Mình có cách này. Mình sẽ cõng bạn trèo lên cây, chuyền về phía đầu con suối. Ở đó một cây đa rất to, chúng ta sẽ men theo nhánh cây để qua bờ bên kia.
Thỏ Hồng gật đầu ngay lập tức. Hai người bạn nhanh chóng làm theo cách Khỉ Nâu bày để qua suối.
Khi đến bờ bên kia, Thỏ Hồng áy náy nói với Khỉ Nâu:
- Tớ xin lỗi vì đã chê bai cậu và không cho cậu chơi cùng. Cậu đồng ý làm bạn với tớ nhé.
Khỉ Nâu xoa xoa đầu rồi vui vẻ đồng ý. Hai người bạn nắm tay nhau ra về và từ đó luôn khắng khít thân thiết.
Chảnh chọe là gì?
Hay kinh thường người khác. Luôn luôn coi mình hơn người khác.
Ý nghĩa truyện thỏ hồng chảnh chọe
Câu chuyện thỏ Hồng chảnh choẹ dạy các con nên biết yêu thương và tôn trọng tất cả các bạn. Không nên vì vẻ bề ngoài mà không hoà đồng với mọi người.
Nội dung truyện Đeo lục lạc cho mèo
Tự bao giờ đến giờ, mèo cứ xơi chuột luôn mãi, nên chuột mới đẻ ra là đã sợ mèo rồi.
Nhung, con giun xéo lắm cũng quằn [1], chuột ta lấy thế làm giận. Một hôm, mới hội [2] nhau lại làm một làng chuột, để chống giữ với mèo. Thôi thật đủ khắp mặt: mào anh Chù, mùi hôi đến nỗi thành câu cai [3], nào chú Nhắt, có tính nhí nhắt đã nêu câu ví [4], nào ông Cống, rung rinh béo tốt, quan trường lại chấm cho ở trên ông Đồ [5]…
Khi làng dài răng [6] đã tề tựu [7] đông đủ cả rồi, ông Cống mới lên giọng rằng:
– Cái giống quái kia sở dĩ nó chụp được anh em mình chỉ vì trời phú cho nó cái tài rình mò và khéo bắt lén mà thôi. Bây giờ ta nên mua một cái chuông [8] buộc vào cổ nó, để khi nào nó đến, nghe tiếng chuông kêu, ta biết đường chạy trước, thì nó còn làm gì nổi ta nữa.

Cả làng chuột nghe nói, dẩu mõm, quật đuôi, đều lấy làm phục cái câu chí lí [9] của ông Cống và đồng thanh ưng thuận.
Khi chuông đã kiếm được rồi, hội đồng chuột lại họp. Con nào con nấy lao xao hớn hở, bảo nhau đã sắp tới ngày thoát được cái ách ông Miu ranh mãnh rồi.
Nhưng kịp lúc hội đồng hỏi ai dám đeo chuông cho mèo, thì thấy cả hội đồng im phăng phắc, không một cái tai nào nhích, một cái răng nào nhe cả.
Không biết cử ai vào việc đại sự ấy, bất đắc dĩ [10] làng cắt ông Cống phải đi, vì chính ông Cống đã xướng lên cái thuyết đeo chuông cho mèo vậy.
Ấy mới khốn! Nhưng Cống ta trong lòng tuy nao [11], mà ngoài mặt làm ra bộ bệ vệ kẻ cả, nói rằng:
– Tôi đây, chẳng gì nhờ tổ ấm [12] cũng được vào bậc ông Cống, ông Nghè, ăn trên ngồi trước trong làng, có đâu làng lại cắt tôi đi làm cái việc tầm thường ấy được! Trong làng ta nào có thiếu chi người! Tôi xin cử anh Nhắt, anh ấy nhanh nhảu chắc làm được việc.
Ấy mới hay! Nhưng Nhắt ta trở mặt láu, cãi lí rằng:
– Làng cắt tôi đi, tôi cũng xin vâng, không dám chối từ. Nhưng tôi, dù bé vậy, mà cũng còn ở chiếu trên, chưa đến nỗi nào. Ông Cống không đi, phải; tôi đây không đi, cũng phải. Để xin cắt anh Chù, anh ấy tuy chậm, nhưng chắc chắn, làng không lo hỏng việc.
Ấy mới không có gì lạ! Chù ta thật thà, không biết cãi sao, ụt ịt nói rằng :
– Tôi là đầy tớ làng, làng sai tôi đi là phải lắm. Nhưng tôi chỉ sợ, nếu tôi đến gần mèo mà mèo thịt tôi đi, thì rồi lấy ai thay tôi mà đeo chuông cho mèo được nữa.
Chuột Cống nhanh miệng bảo:
– Mèo nó có vờn là vờn chúng tao, vờn cái anh Nhắt kia, chớ chú mày hôi hám như thế, thì nó bắt mà thèm vào. Thôi cứ nhận đi ngay đi, không được nói lôi thôi gì nữa.
Chuột Chù ì ạch phải nhận, mang chuông ra đi tìm mèo thật. Khốn chưa trông thấy mèo, mới nghe thấy tiếng, Chù đã sợ run cả mình, không dám tiến. Nhưng sợ lệ làng, sau đánh bạo, phải lại gần, thì thấy mèo quả nhiên không thèm vờn đến thật [13]. Song mèo cũng nhe nanh, giương vuốt, làm cho Chù cắm đầu, vác cái thân ì ạch chạy khốn chạy khổ về báo cho làng hay.
Cả làng nghe báo cũng sợ, bỏ chạy tán loạn, chẳng ai hỏi đến cái chuông, nó bon đi đâu, và bon tự bao giờ không biết.
Thành ra từ đó, chuột vốn sợ mèo, vẫn hoàn sợ mèo mãi.
Câu chuyện Đeo chuông cho mèo
Nguồn: Văn học 6, tập 2, trang 30, NXB Giáo dục – 2001
Chú giải trong truyện đeo lục lạc cho mèo
[1] Con gin xéo lắm cũng quằn: tục ngữ, ý nói: kẻ dù sức yếu phận hèn đến đâu, nếu bị đè nén quá lắm, sẽ có lúc vùng dậy chống trả.[2] Hội: họp.
[3] Hôi như chuột chù.
[4] Nhí nhắt như chuột nhắt (nhí nhắt hoặc nhí nhách: ăn luôn miệng).
[5] Ông Cống… ông Đồ: tương truyền những năm có khoa thi, chuột thường hay vào lục mõm những quyển thi, gặm nát cả. Quan trường sợ có tội, nên phải kiêng tên nó, không dám gọi, mà lại còn tặng cho nó một cái đỗ ngoại ngạch (ý nói đồ ngoài sổ), tâng nó lên bậc ông Cống (củ nhân).
[6] Làng dài răng: Ta xưa đã biết rằng răng chuột cứ mỗi ngày một dài, nên khi trẻ thay răng, thường vẫn có câu: “Chuột chuột chí chí, răng cũ trả mày, răng mới trả tao”.
[7] Tề tựu: vốn nghĩa là: họp nhau lại; ở đây ý nói: cùng có mặt.
[8] Chuông: (lục lạc) đồ đúc hình cầu, rỗng ruộng, bên trong có bỏ hột đồng, rung đồng thì kêu. Thường đeo ở cổ ngựa, ngựa chạy, nhạc rung, báo cho người ta tránh, mà nghe vui tai.
[9] Chí lí: cái lẽ rất đúng.
[10] Bất đắc dĩ: cực chẳng đã.
[11] Nao: lo sợ.
[12] Tổ ấm: tổ là ông (tổ tiên cũng gọi là tổ), ấm là ơn huệ, quyền thế của ông cha để lại cho con cháu được nhờ.
[13] Trên thực tế, đúng là mèo không bắt chuột chù.

Trên đây là những truyện cho bé 7 tháng tuổi hay nhất mà chúng tôi đã tổng hợp được, các phụ huynh nhớ đọc cho bé mỗi ngày nha