Tổng hợp các truyện mầm non cho trẻ từ nhiều chủ đề khác nhau với 11 câu chuyện hat nhất cho bé. Đây cũng là những chuyện nằm trong chương trình phát triển ngôn ngữ cho bé lứa tuổi nhà trẻ.
Truyện mầm non số 1: Truyện dê con nhanh trí
Trong ngôi nhà kia có Dê mẹ và một chú Dê con. Một hôm, trước khi ra đồng cỏ, Dê mẹ dặn Dê con:
– Con ở nhà cho ngoan, mẹ đi ra đồng ăn một ít cỏ tươi để có nhiều sữa ngọt cho con bú. Ai gọi cửa cũng đừng mở nhé! Nếu không thì con Sói vào ăn thịt con đấy!
Dê con vâng lời mẹ và hỏi thêm:
– Thế mẹ về thì làm sao con biết mà mở cửa?
Dê mẹ khen con thông minh và dặn con:
– Lúc nào mẹ về, mẹ sẽ nói: “Con chó Sói hung ác, đuổi cổ nó đi”, thế là con mở cửa cho mẹ.
Nhưng con Sói hung ác nấp gần đó đã nghe Dê mẹ dặn Dê con như thế rồi. Dê mẹ vừa đi khuất, con Sói hung ác đã chạy lại gõ cửa: “Cạch, cạch , cạch! Con chó Sói hung ác, đuổi cổ nó đi”, Dê con ở trong nhà, nghe tiếng gõ cửa vội vàng chạy ra. Nghe đúng câu mẹ dặn, nó định mở cửa nhưng nghe tiếng ồm ồm, không giống tiếng mẹ, Dê con liền nghĩ ra một kế và bảo:
– Mẹ đấy ư? Sao hôm nay tiếng mẹ lại ồm ồm thế?
Con Sói sợ bị lộ nhưng vẫn khôn ngoan trả lời:
– Mẹ ra đồng bị cảm gió nên khản tiếng đấy.
Dê con vẫn còn ngại:
– Mọi lần mẹ về vẫn thò chân vào khe cửa cơ mà! Chân mẹ thon thon, con nhìn là biết ngay!
Con Sói lại tìm cách chống chế:
– Mẹ giẫm phải gai, sưng vù lên, thò vào khe cửa không vừa nữa. Con mở cửa cho mẹ vào! Dê con cúi sát xuống đất nhìn qua khe cửa. Nó thấy cái chân lem luốc, đen sì. Nó bảo chó Sói:
– Thôi, anh Sói ơi! Chính anh rồi! Anh cút đi kẻo mẹ tôi về húc cho anh vỡ bụng ra đấy! Chân anh đen sì thế kia kìa! Ai còn lạ gì nữa! Bị lộ, con Sói vội vàng bỏ đi. Nhưng nó vẫn nghĩ cách lừa Dê con. Nó chạy ngay đến một cửa hàng bánh. Chờ lúc người làm bánh đi vắng, nó liền thò chân vào thùng bột, bột dính đến đầu gối. Xong xuôi, nó chạy về gọi Dê con:
– Cạch cạch cạch! Con chó Sói hung ác, đuổi cổ nó đi!
Dê con vội chạy ra, ngó qua khe cửa, lần này nó thấy rõ ràng 4 chân trắng. Thôi, đích là mẹ đã về! Nhưng cái mũi thính của nó lại ngửi thấy mùi gì hôi hôi chứ không thơm như mùi sữa của mẹ. Dê con ngần ngại, khe khẽ bắt ghế trèo lên nghếch cổ nhìn qua khe tường. Nó thấy hai cái tai lem luốc và nhọn hoắt. Thôi đúng là tai Sói rồi, Dê con gọi chó Sói và bảo:
– Tai anh đen và nhọn, chẳng giống tai mẹ tôi đâu! Anh Sói hung ác ơi, cút ngay đi kẻo mẹ tôi về, mẹ tôi lại húc cho anh vỡ bụng đấy! Sừng mẹ tôi nhọn lắm.
Con Sói sợ bị lộ, vội vàng bỏ chạy. Nó cố hết sức tìm cách giấu đôi tai lem luốc và nhọn hoắt mà không được. Nó chưa dám trở lại thì Dê mẹ đã về gõ cửa “Cạch, cạch, cạch! Con chó Sói hung ác, đuổi cổ nó đi!”
Dê con nghe đúng tiếng mẹ. Nó cúi nhìn qua khe cửa, đúng là chân mẹ. Nó trèo lên nhìn qua khe tường, đúng là tai mẹ. Nó mở ngay cửa cho mẹ vào và kể chuyện con Sói đến lừa cho mẹ nghe. Dê mẹ ôm con vào lòng và khen con giỏi.
Dê mẹ cho Dê con bú một bữa sữa thơm và ngọt.
Truyện mầm non số 2: Truyện đôi bạn nhỏ
Vịt xuống ao mò ốc, gà trên bãi cỏ tìm giun. Bỗng một con Cáo xuất hiện, nó đuổi bắt gà con.
Có hai bạn Gà con và Vịt con rủ nhau đi kiếm ăn.
Vịt xuống ao mò ốc, gà trên bãi cỏ tìm giun. Bổng một con Cáo xuất hiện, nó đuổi bắt gà con. Sợ quá Gà con kêu thất thanh
– Chiếp chiếp ! cứu tôi với, cứu tôi với
Nghe tiếng Gà con kêu cứu Vịt bơi thật nhanh vào bờ Vịt kêu bạn
– Vít vít ! vịt đây vịt đây
Thế là Gà leo lên lưng Vịt ,Vịt cỏng bạn Gà bơi ra xa,con Cáo không bắt được Gà con nó đành bỏ đi.Gà con và vịt con vui sướng cất tiếng hát
– Lá là la ,ta đã bơi ra xa.Ê con Cáo già con Cáo ác
>>> Xem thêm: 38 Truyện Cho Bé Từ 1 Đến 5 Tuổi Hay Nhất Theo Từng Độ Tuổi Bé
Truyện mầm non số 3: Truyện vịt con xấu xí
Vịt mẹ rất tự hào về đàn con của mình.
Mỗi sáng nó dẫn đàn con ra đầm dạy chúng tập lặn, tập kiếm mồi và tự bảo vệ mình trước các loài ăn thịt khác, tóm lại là học cách sống như những con Vịt thực thụ. Nó đã ấp năm quả trứng, ngày đêm chăm sóc và bây giờ nó được nhìn đàn con lớn lên hàng ngày cạnh mình.
Tuy nhiên nó cũng rất buồn khi nhìn thấy một con trong số chúng. Nó không thực sự giống như những con Vịt khác. Nó lớn hơn, ăn nhiều hơn và đi lại chậm chạp, tóm lại là nó rất xấu. Một tháng sau, con Vịt con xấu xí hiểu rằng mình đang làm phiền người khác và bản thân nên cố gắng tự xoay xở lấy, mẹ của nó đã đuổi nó ra khỏi đàn. Trong khu rừng gần đó nó gặp được rất nhiều loài chim, chúng dạy cho nó biết cách trốn những tay thợ săn, tự bảo vệ mình trước những khẩu súng săn. Cuộc sống thật nặng nề với những loài sống bên bờ ao và Vịt con xấu xí đã hiểu tại sao một vài loài như vịt trời và cò lại thích bay đi tìm những vùng có khí hậu ấm áp hơn. Mùa Đông đã đến, mặt ao đóng băng, trên mặt đất thì tuyết phủ, kiếm mồi lúc này thật khó khăn.
Thất vọng, con Vịt con xấu xí rời bờ ao và đi, đi mãi… Cuối cùng nó cũng đến được trước một ngôi nhà nhỏ, nó kiệt sức nằm trên bậc cửa và ngủ thiếp đi. Khi tỉnh giấc nó thấy mình nằm cạnh ngọn lửa ấm áp, trên một chiếc đệm và có một mâm ngũ cốc ở bên cạnh. Nó được bà lão. sống trong ngôi nhà đón vào nhà. Mùa Xuân đến, nó quay lại bờ ao. Cúi xuống uống nước, nó nhìn thấy một con chim rất đẹp màu trắng dưới mặt nước. Nó đã trở thành một con Thiên Nga trắng lộng lẫy, chính là nó, chú Vịt con xấu xí ngày nào.
Truyện mầm non số 4: Truyện gấu con bị sâu răng
Chú Gấu này rất lười đánh răng. Ngày ngày tôi và các bạn của tôi đục khoét các kẽ răng của Gấu con để nhặt thức ăn. Món ăn mà tôi ưa thích nhất là sôcôla và bánh kẹo.
Một hôm, vào ngày sinh nhật của Gấu con, các bạn của chú đến rất đông, Mèo và Thỏ mang bánh ga tô, các bạn chim mang các viên kẹo đủ màu sắc, Chó thì mang đến một hộp kẹo sôcôla, còn Rùa mang bánh bích qui… đến tặng Gấu. Gấu ta thích lắm, chú ăn rất ngon lành và không ngớt lời khen: “ Ôi ! Sao toàn thứ ngon thế này! Tôi cảm ơn các bạn”.
Khi buổi tiệc sinh nhật đã tan, các bạn đã về hết, như thường lệ, Gấu con không đánh răng mà nhảy tót lên giường đi ngủ. Chỉ chờ có thế, chúng tôi – những con Sâu Răng nhảy ra mở tiệc linh đình, chúng tôi gặm, cậy, đục khoét những chiếc răng bám đầy bánh kẹo của Gấu con. Đêm đó Gấu con ta kêu gào thảm thiết vì đau nhức răng. Máy tính cũ giá rẻ
Hôm sau, Gấu mẹ phải đưa Gấu con đến bác sĩ khám bệnh. Bác sĩ bảo: “ Này Gấu con, răng cháu sâu nhiều quá, phải chữa ngay thôi. Nếu để lâu sẽ bị sún hết đấy. Cháu nhớ là không nên ăn nhiều bánh kẹo, nhất là vào buổi tối. Hằng ngày phải đánh răng trước khi đi ngủ và sau khi ngủ dậy.
Nhờ lời bác sĩ dặn, ngày nào Gấu con cũng chăm chỉ đánh răng. Chú đánh răng rất cẩn thận, đánh mặt trước, mặt sau của răng theo đúng lời dặn của bác sĩ làm cho răng trắng bóng. Gấu con không ăn nhiều bánh kẹo mà ăn nhiều các chất bổ khác như thịt, cá, trứng, sữa, rau quả tươi, nên răng của chú ngày càng trở lên chắc và khoẻ hơn.
Còn những chú Sâu Răng chúng tôi thì từ đấy không còn gì để ăn nữa nên phải chạy ra khỏi miệng Gấu con.
Truyện mầm non số 5: Truyện vì sao thỏ cụt đuôi
Thỏ và Nhím là đôi bạn rất thân. Thỏ vốn thông minh nhưng nghịch ngợm hay leo trèo nhảy nhót khắp nơi. Nhím hiền lành, chịu khó, tính tình cẩn tận , chắc chắn.
Một hôm Thỏ rủ Nhím ra ven rừng chơi. Cạnh rừng có một con đường đất đỏ chạy qua, bên kia là bãi cỏ rộng nhiều hoa thơm, bướm lượn, trông thật thích mắt.
Thỏ nói với Nhím: “Chúng mình chạy nhanh qua đường, sang bên kia tha hồ mà hái hoa, bắt bướm. Vốn tính cẩn thận Nhím nói: “Bên kia đường là bãi cỏ trống vắng, trên đường lại có ô tô chạy chúng mình đứng ngắm hoa cũng được.
Thỏ nghĩ: “bãi cỏ rộng thế tha hồ mà chạy nhảy, nếu có gì nguy hiểm thì mình chạy nhanh là được.
Nghĩ rồi, Thỏ chạy băng qua đường. Vừa lúc ấy có một chiếc otô chạy đến. Thấy Thò, ôtô vội phanh thắng két một cái, chú Thỏ bé nhỏ chui tọt vào gầm xe, chiếc đuôi xinh đẹp của nó đã bị xe đè lên đứt rời ra.
Thấy Thỏ bị nạn, Nhím vội chạy ra đỡ Thỏ vào lề đường. Bị mất đuôi, Thỏ đau đớn, nó ân hận vì đã không nghe lời Nhím, chiếc đuôi của Thỏ còn lại một đọan ngắn ngủi trông thật xấu xí.
Nhím động viên Thỏ: “Từ nay chúng mình cùng phải cẩn thận hơn khi sang đường, phải nhìnsang trái, sang phải, không có xe đến gần mới được qua đường”. Thỏ bẽn lẽn: “Tớ đồng ý”.
Truyện mầm non số 6: Truyện xe đạp con trên đường phố
Sáng sớm nay mọi người đã đi làm hết. Chỉ còn mỗi mình Xe Đạp con ở nhà. Nằm một mình buồn quá, Xe Đạp con nghĩ: “Mình phải đi dạo phố mới được!”
Vừa ra khỏi nhà, Xe Đạp con đã thấy trên đường phố đầy ắp những Xe Tải, Xe Hơi, Xe Buýt, cả Xe Gắn Máy và Xe Đạp to nữa. Tất cả đều chạy rất trật tự trên con đường riêng của mình. Xe Đạp con cố len vào chạy cạnh những xe lớn. Chợt trông thấy một chiếc xe tải cũ dính đầy bụi đất, bên trên chất những bao hàng thật to, Xe Đạp con thắc mắc hỏi lớn:
– Bác Tải ơi! Bác chở gì nhiều thế?
Bác Tải già thì thầm:
– Bác chở gạo đấy cháu ạ!
Xe Đạp con vẫn hỏi tiếp
– Bác chở gạo để làm gì ạ?
Nghe Xe Đạp con hỏi, chú Buýt đi bên cạnh kêu lên:
– Ơ hay! Thế lúa gạo có ích gì cho con người hở cháu?
Xe Đạp con nhíu mày suy nghĩ một hồi lâu rồi hỏi tiêp chú Buýt:
– Thế sao chú không chở gạo giúp bác Tải mà chở toàn là người không vậy?
Chú Buýt ngập ngừng vì câu hỏi của Xe Đạp con:
– Ừ…thì…chú…
Bác Tải già từ tốn xen vào:
– Xe Đạp ơi! Cháu thấy trên mình bác có băng ghế nào không? Còn trên mình của chú Buýt thif đầy những băng ghế nệm êm ả đó thôi.
– “Ừ nhỉ!” – Xe Đạp con ngẫm nghĩ: “Mọi người tựa lưng vào băng ghế đọc sách, xem báo có vẻ thú vị lắm!”. Mải hỏi chuyện và suy nghĩ , Xe Đạp con quên mất mình đã chạy lấn sang vạch trắng giữa đường. Chợt có tiếng gọi khẽ: Này, Xe Đạp con ơi! Em đi sang bên đường của em đi nào!
Xe Đạp con quay người về phía có tiếng nói. Thì ra là chị Xe Hơi. Tiếng của chị mới êm ả làm sao chứ không rồ rồ ầm ĩ như bác Tải và chú Buýt. Trông dáng vẻ của chị cũng xinh thật là xinh!
Nghe chị Xe Hơi nhắc nhở, Xe Đạp con tỏ ra bực mình lắm:
– Mặc em, em thích chạy đua với mọi người cơ!
Xe Đạp con vẫn bướng bỉnh chạy phăng phăng phía sau chú Buýt.
Đèn đỏ bật lên, tất cả dừng lại. Bỗng một anh Cứu Thương phía sau chạy lên, tiếng còi inh ỏi làm Xe Đạp con luống cuống ngã lăn ra đường. Chị Xe Hơi phía sau vội vàng đỡ Xe Đạp dậy. Xe Đạp con thẹn thùng lí nhí:
– Em cảm ơn chị!
Rồi Xe Đạp con nhanh nhẹn chạy sang bên đường của mình, nơi có những xe đạp đang đi.
Truyện mầm non số 7: Truyện người bạn tốt
Linh và Trang rất thân với nhau .Nhà Linh cách nhà Trang một con kênh nhỏ .Ngày nào cũng vậy, từ sáu giờ sáng, bố mẹ chuẩn bị cho Linh ăn sáng .Sau đó bố dắt Linh sang nhà Trang rủ bạn đi học cùng .
Một hôm trên đường đi học về, Linh giẫm phải một mãnh chai bên đường .Mảnh chai đã khiến chân Linh đau buốt .Em cố bước đi nhưng càng bước thì lại càng đau .Nhìn bạn rồi lại nhàn xung quanh , Trang chưa biết làm gì để giúp bạn .Trang cứ loay hoay bên bàn chân đầy máu của bạn .
Bất chợt Trang nghĩ ra hôm nay là sinh nhật mình cô giáo đã tặng Trang một chiếc khăn thiêu rất đẹp .Không đắn đo Trang vội lấy chiếc khăn và băng vào vết thương cho Linh .Chờ cho Linh bớt đau , Trang mới dìu bạn về nhà
Sớm hôm sau vừa ngủ dậy , Trang đã thấy Linh đứng lấp ló ở cổng ,tay cầm một khăn thêu mới .Linh thỏ thẻ nói:
– Mình cảm ơn bạn và tặng bạn khăn này
Bố mẹ Linh và Trang bước tới , ôm hai bạn vào lòng và khen các con thật sự là đôi bạn tốt của nhau.
Truyện số 8: Truyện quà tặng mẹ
Quà tặng mẹ
Ngày mai là sinh nhật mẹ đấy! Bố thì thầm với bé Nhi. Vui quá, vậy thì Nhi phải có quà tặng mẹ mới được. Tìm quà gì bây giờ? Nhi đâm chiêu suy nghĩ như người lớn. Nhi có một gói kẹo bố cho, nhưng mẹ chẳng thích ăn kẹo. Hay là búp bê? Không được, mẹ lớn rồi, đâu có chơi búp bê. Chợt bé Nhi nhớ ra: “ Đúng rồi, mẹ thích hoa! Sinh nhật mẹ năm ngoái, bố cũng tặng hoa cho mẹ”.
Nhìn ra vườn, Nhi thấy mấy cây hông, cây cúc ông trồng đang nở hoa, khoe sắc rực rỡ dưới ánh mặt trời. Nhưng Nhi muốn dành nhiều điều cho mẹ. Nhi muốn món quà tặng mẹ thật ý nghĩa.
Nhi chạy đi tìm ông để hỏi xin hạt giống hoa. Ông ngạc nhiên lắm, không hiểu Nhi định làm gì.
Suỵt! Ông cứ cho cháu rồi ngày mai, cả nhà sẽ biết mà!
Nhìn thấy vẻ mặt quan trọng của Nhi, ông cũng đành chiều cháu gái. Cầm mấy hạt giống bé xíu trong tay, Nhi nói nho:
Ông nhớ giữ bí mật cho cháu đấy nhé!
Nhi gieo hạt vào cái cốc nhựa cũ đựng đầy đất và tưới nước như ông vẫn làm, cô bé tưởng tương ra những hạt giống sáng mai sẽ nảy mầm và cây sẽ nở những bông hoa đẹp.
Sáng hôm sau, không đợi mẹ goi, Nhi dậy thật sớm. Chưa xuống khỏi giương cô bé đã reo lên:
Con chúc mừng sinh nhật mẹ! Con có quà tặng mẹ đây!
Vừa nói Nhi vừa chạy đi lấy chiếc cốc đã gieo hạt. Nhưng Nhi sững lại, ỉu xìu gần phát khóc. Mấy hạt giống vẫn nằm im dưới lớp đất nâu. Chẳng có bông cúc, bông hông nào nở cả. Nhi không có những bông hoa tự tay trồng để tặng mẹ rồi.
Bùi Anh Tôn
Truyện số 9: Truyện thỏ trắng đi học
– Mình chào các bạn ! – Thỏ trắng vừa nói vừa nhún nhảy đôi chân
– Chào Thỏ trắng! Cả lớp đồng thanh nói.
Mẹ thỏ trắng gật đầu chào cô giáo rồi vội vã bước ra khỏi lớp. Thỏ trắng kêu to:
– MẸ đứng lại!
Rồi cậu chạy đến dang hai tay ngăn không cho mẹ đi. Cô giáo Hoạ Mi đến gần, vỗ về Thỏ trắng:
– Nào, mình sẽ cùng mẹ vào lớp để xem các bạn nhảy múa nhé!
Cô nhìn mẹ Thỏ trắng, ra dấu mời bà cùng vào. Thỏ trắng nhanh nhẹn chạy đến chọn ngay một vị trí ngồi cạnh Sóc nâu và kéo mẹ cùng ngồi.
– Vâng, mời chị ngồi phía sau để xem các cháu học! Cô Hoạ Mi vui vẻ nói.
Cô đến bên cây đàn để ở góc phòng, tiếng nhạc nổi lên. Các bạn trong lớp say sưa hát và còn cầm tay nhau nhảy múa. Đôi chân Thỏ trắng nhún theo điệu nhạc, cậu cũng muốn hoà vào các bạn nhưng đôi chân vẫn chưa nghe lời cậu. Bạn Sóc chạy đến rủ Thỏ trắng:
– Mình cũng chơi chung nhé!
Sóc cầm tay Thỏ trắng đưa ra vòng tròn đến bên các bạn. Thỏ trắng vừa nhún nhảy vừa hát nho nhỏ và dần hòa nhịp cùng các bạn. Thỏ trắng cảm thấy rất vui.
Ngày thứ hai, Thỏ trắng rụt rè nhìn vào lớp xem có Sóc nâu không. Khi thấy Sóc nâu đang chăm một chậu cây cảnh trong lớp, cậu đến gần và nói:
– Mình cùng làm nhé!
Hai bạn say sưa làm nhiệm vụ trực nhật. Có tiếng kêu ” Thỏ trắng đâu?” Cậu ngước lên, tay vung vẩy làm cho chậu cây rời khỏi kệ và một tiếng “xoảng” . Chậu cảnh bị vỡ rồi. Thỏ trắng sợ quá, khóc oà lên…
Cô giáo Hoạ Mi nghe tiếng khóc liền chạy đến hỏi:
– Có chuyện gì thế? Sao Thỏ trắng lại khóc?
Sóc nói:
– Con lỡ tay làm vỡ chậu cây, bạn sợ nên khóc, cô ạ!
Cô giáo bảo:
Các cháu hãy mang chậu cây ra vườn trồng lại, còn chiếc chậu vỡ cô sẽ mang bỏ đi nhé!
Hai bạn nhanh nhẹn cùng làm. Thỏ trắng nhìn Sóc với đôi mắt ngấn lệ:
– Cám ơn bạn nhé!
Chiều về nhà, Thỏ đến bên mẹ và thủ thỉ câu chuyện sáng nay. Mẹ bảo:
– Ngày mai con hãy nói với cô giáo điều bí mật này nhé!
Thỏ bảo:
– Con không dám đâu mẹ ạ!
Thỏ mẹ vẫn nhẹ nhàng:
– Con phải dũng cảm lên. Biết lỗi và nhận lỗi con sẽ tự tin hơn ngay.
Sáng hôm sau, Thỏ trắng đến trường với khuôn mặt lo âu. Câu rụt rè đến bên cô giáo:
– Thưa cô, con đã lỡ tay là vỡ chậu hoa!
Cô Hoạ Mi nhìn Thỏ, ngạc nhiên:
– Thì ra không phải Sóc nâu làm vỡ à?
Thỏ trắng bật khóc:
– Là tại con ạ, con sợ lắm!
Cô Họa mi ôm Thỏ trắng vào lòng và nói :
– Không, con rất ngoan. Cô có phần quà này cho con.
Thỏ hỏi :
– Con được quà ư ?
Cô Họa Mi cười và đưa ra một chiếc hộp vuông vắn. Cô bảo :
– Thỏ hãy mở ra đi !
Thỏ lúng túng, mở mãi chưa được. Sóc nâu đến bên :
– Mình giúp bạn nhé !
Sóc mở nắp hộp quà. Trong đó là một chiếc chậu xinh xắn. Chúng reo lên :
– Thích thật, chúng con sẽ gieo hạt, trồng cây cô nhé !
Nói rồi, chúng cầm tay nhau chạy ra vườn trường cùng các bạn chăm sóc vườn cây của lớp. Kể từ hôm nay, Thỏ trắng ngày nào cũng mong ước đến trường để được học và khám phá bao điều mới lạ. Đến lớp, Thỏ trắng còn có bạn bè và cô giáo Họa Mi thật đáng yêu. Thỏ trắng đi học ngoan lắm đấy!
Truyện số 10: Truyện mèo hoa đi học
Mèo Hoa có cái đuôi dài rất đẹp. Lúc nào Mèo cũng chăm sóc , chải chuốt cho cái đuôi của mình . Mèo rất thích mọi người để ý và khen cai đuôi đẹp của mình .Bạn Nai cũng khen:
– Cái đuôi của cậu đẹp thật. Tôi cũng thích đuôi dài , đẹp nhưng khốn nỗi đuôi của tôi lại ngắn tủn.
Mèo rất thích và hãnh diện . Nhưng niềm vui vừa chợt đến thì Mèo Mẹ nói:
-Ngày mai con phải đến trường để học cùng các bạn.
Mèo Hoa nghĩ đến trường có nhiều bạn lắm, không biết có ai khen mình không nhỉ ? ối! Nếu mà bạn nào cũng sờ vào cái đuôi của mình thì nó sẽ xấu đi mất.
Mèo Hoa buồn bực trong lòng. Không biết phải làm thế nào đây? Nghĩ mãi, nghĩ mãi Mèo Hoa liền nói với Mẹ :
– Mẹ ơi! cái đuôi của con hôm nay bị ốm rồi, ngày mai con không đi học được đâu . Mèo Mẹ buồn lắm.
Bác Cừu gần đó nghe thấy Mèo Hoa than thở như vậy liền nói toáng lên rằng:
– Tôi sẽ chữa cho khỏi ngay ! Bác Cừu vừa nói vừa cầm cái kéo đến bên Mèo Hoa . Mèo hoa thảng thốt
– Bác sẽ làm gì ?
Bác Cừu nói:
-Tốt hết là bỏ cái đuôi ấy đi
Mèo Hoa:
-Eo ôi! Cắt đuôi cắt đuôi thì đau lắm.Vậy thì cái đuôi lâu nay mà mình hãnh diện thì đi tong rồi. Ối! đau lắm , sợ lắm .
Mèo Hoa liền vội vã :
-Thôi thôi cháu xin đi học ngay thôi, Mẹ ơi con đi học đây.
Mèo Mẹ lúc ấy rất vui vẻ nói với Mèo Hoa :
-Con cứ đi học đi , ở trường con sẽ có nhiều bạn mới rất vui , con sẽ trở thành học trò giỏi, lúc ấy con còn hãnh diện hơn nhiều. Mẹ cũng tự hào về con.
Truyện số 11: Truyện tay phải tay trái
Từ trước đến giờ, Tay trái và tay phải luôn là hai người bạn thân thiết của nhau. Một hôm, mẹ đi chợ về. Tay phải giúp mẹ xách giỏ giúp mẹ, mệt quá nó mắng Tay trái:
– Cậu thật là sướng, chẳng phải làm việc gì nặng nhọc, còn tớ thì việc gì cũng phải làm. Từ việc xúc cơm, cầm bút, thái rau… tất tật đều do một tay tớ cả.
Nghe bạn nói vậy. Tay trái buồn bã chẳng nói gì. Nó lẳng lặng ngoảnh mặt đi chỗ khác và hứa sẽ không giúp tay phải việc gì nữa.
Rồi một buổi sáng, con người thức dậy và muốn đánh răng nhưng Tay Trái đã giận Tay phải mất rồi nên chỉ có một tay cầm bàn cahỉ, còn ly nước thì không sao cầm được. Con người bắt đầu không hài lòng vì đánh răng vừa cậhm vừa không sạch. Đến lúc cần mặc quần áo thì lại càng khổ hơn. Không thể nào cài nút được nếu chỉ có một tay. Vậy là con người đành mặc nhăn nhúm để kịp đến trường. Khi cô giáo dạy vẽ ô tô thì hết chịu nổi. Chỉ có một tay để cầm bút màu và không có tay nào để giữ giấy cả. giấy cứ chạy lung tung và trêu:
– Tại cậu chỉ biết quý trọng bản thân mình mà coi thường bạn nên hậu quả như vậy đấy!
– Sợ bị con người không cần đến mình nữa. Tay Phaỉa bèn năn nỉ Tay Trái:
– Cậu giúp tớ với! Việc này khó quá, tớ không làm được.
– Tay Trái vẫn còn giận, liền nói:
– Sao lúc trước cậu nói tớ chẳng được việc gì?
Tay Phải hối hận nói:
– Tớ biết mình sai rồi, thôi cho tớ xin lỗi. Chúng ta hòa nhé!
Thế là tay Trái và Tay Phải giúp con người đánh răng, mặc áo và làm nhiều việc khác một cách nhanh chóng, gọn gàng.
Cuối cùng Tay Phải sung sướng thốt lên:
– Nhờ cậu mà tớ đỡ vất vả. Cậu và tớ đều quan trọng như nhau. Không có cậu thì tớ có nhiều việc mà một mình tớ không thề nào làm đươc.
Ngoài các truyện mầm non trên các phụ huynh có thể cho bé nghe các truyện khác trong chuỗi video của chúng tôi trên youtube