Dưới đây là truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi nằm trong chương trình phát triển ngôn ngữ cho các bé. Những truyện này cũng cực kỳ có ý nghĩa cho bé, các phụ huynh nên dành 15-30 phút mỗi tối trước khi bé đi ngủ để kể cho các bé nghe.
- Truyện Hay Cho Bé 6 Tuổi – 11 Truyện Hay Nhất Mẹ Phải Kể Cho Bé Nghe
- 6 Truyện Cho Bé 5 Tuổi Hay Nhất Về Chủ Đề Gia Đình
- Truyện Tranh Cho Bé 5 Tuổi – 5 Truyện Hay Nhất Phải Kể Cho Bé
Truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi số 1: Chú Vịt Khàn
Gà và Vịt đều học lớp cô giáo Họa Mi, nghe lời cô giáo dặn: khi đi đường, Gà luôn đi bên tay phải và gặp ai Gà cũng khoanh tay chào. Còn Vịt con thì chỉ thích chạy lăng xăng. Thấy ai, Vịt cũng hét toáng lên gọi ầm ĩ.
Trên đường đi, thấy bác Ngỗng dẫn con ăn cỏ ở bờ ruộng. Đứng từ xa, Vịt con gân cổ gọi Ngỗng con ầm ĩ, làm bé Ngỗng út giật mình, suýt rơi xuống nước. Thấy vậy, bác Ngỗng bảo:
– Cháu muốn hỏi ai thì đến gần và nói nhẹ nhàng, đừng đứng xa mà kêu toáng lên như vậy là không tốt đâu!
Trên lớp học, cô giáo Họa Mi dạy cháu hát. Các bạn ai cũng khen Gà hát đúng giọng như cô dạy, Còn Vịt con thì gân cổ hát thật to, làm cô giáo phải nhiều lần nhắc nhở. Đến giờ chơi, Vịt con cứ chạy lăng xăng từ góc Xây dựng sang góc Phân vai rồi đến góc Nghệ thuật và hét vào tai các bạn làm các bạn đang chơi ở các góc đều giật mình. Cô giáo lại phải nhắc nhở Vịt, nhưng Vịt con vẫn chứng nào tật ấy.
Hôm cô giáo cho đi tham quan cửa hàng bán đồ chơi, khi vào cửa hàng, Vịt con cứ luôn mồm khen cái này đẹp, chê cái kia xấu. Cô giáo lại phải nhắc nhở.
Trên đường về, Vịt con lại chẳng đi theo hàng cùng các bạn và cô giáo. Vịt con cứ chạy lăng xăng và bị vấp ngã. Vịt con kêu toáng lên và gào khóc ầm ĩ. Cô giáo Họa Mi phải đưa Vịt về nhà.
Về đến nhà, Vịt con nhìn thấy mẹ lại làm nũng, khóc to hơn. Một lúc sau, Vịt con mệt quá, ngủ thiếp đi.
Tỉnh dậy, Vịt con chẳng nói được nữa, mẹ phải đưa đến bác sĩ Sóc Nâu khám bệnh. Bác sĩ bảo:
– Cháu bị khàn tiếng là do nói to, nói nhiều và hay khóc nhè.
Vịt con nghe bác sĩ nói thấy hối hận lắm. Vịt cúi đầu thầm nghĩ: “Từ nay mình sẽ không như thế nữa”
Rồi Vịt định hứa với mẹ điều gì, nhưng giọng nói Vịt đã khàn mất rồi nên Vịt chỉ kêu được mấy tiếng “Cạp, Cạp, Cạp”.
Trên đây là toàn bộ nội dung câu chuyện chú vịt khàn, các phụ huynh có thể đọc thêm các chuyện sau cho bé Truyện Cây Rau Của Thỏ Út và Truyện Mùa Xuân Đã Về.
Truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi số 2: Xe lu và xe ca
Có một chiếc xe lu và một chiếc xe ca cùng đi trên một con đường. Xe lu dáng vẻ thô kệch, lăn từng bước chậm chạp, còn xe ca có bề ngoài gọn gàng, phóng nhanh vun vút.
Thấy vậy xe ca chế nhạo xe lu :
– Xe lu ơi ! Cậu đi chậm như rùa ấy ! Hãy xem tớ đây này !
Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở lại đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.
Nhưng tới một quãng đường bị hỏng và lầy lội, xe ca không thể đi qua được, đành phải đổ lại.
Người ta đổ đá cuội xuống chỗ lầy lội. Bấy giờ xe lu mới tiến lên, đi lên đống đá và lăn qua lăn lại nhiều lần.
Chẳng mấy chốc, mặt đường trở nên bằng phẳng. Nhờ vậy mà xe ca mới có thể đi qua được.
Xe ca đã hiểu rằng tuy xe lu đi chậm chạp, dáng vẻ lù lù, thô kệch nhưng xe lu làm cho những con đường bằng phẳng để cho các xe khác đi lại dễ dàng.
Từ đấy xe ca không bao giờ chế giễu xe lu nữa.
Truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi số 3: Gà tơ đi học
Ngoài đọc truyện cho bé trên, các phụ huynh có thể tham khảo sách gà tơ đi học. Sách gồm hình ảnh và chữ cho bé tập kể truyện.
Bé Tập Kể Chuyện – Gà Tơ Đi Học
Truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi số 4: Cậu bé mũi dài
Ngày xưa có một cậu bé có một cái mũi rất dài vì vậy mọi người gọi chú là “bé Mũi Dài”
Một buổi sáng mùa thu đẹp trời, tiếng gió thổi vi vu lay động những chiếc lá, Bé Mũi Dài nhìn thấy một vườn hoa với muôn vàn bông hoa đua nhau khoe sắc. Hoa hướng dương có màu vàng rực, hoa hồng, hoa cẩm chướng đỏ tươi. Xa xa có tiếng chim họa mi hót véo von.
Bỗng bé Mũi Dài nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả. Những quả táo chín đỏ thơm lừng. Chú vội vàng trèo lên cây để hái những quả táo chín nhưng… chú không tài nào trèo lên được vì vướng cái mũi của mình.
Bực quá bé Mũi Dài liền nói to:
“Ước gì cái mũi của tôi biến mất. Tôi chẳng cần có mũi, tôi chỉ cần có miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời, để cười, để nói, tôi cũng chẳng cần tai, và tay cũng chẳng cần gì cả”.
Gần đấy có chú ong đậu trên một cành hoa, nghe thấy thế, ong ngạc nhiên và nói:
“Tại sao bạn lại không cần có mũi? Đối với tôi, mũi rất cần, có mũi tôi thở được này, còn ngửi và phân biệt được các mùi thơm khác nhau của các loài hoa. Còn bạn, bạn có ngửi thấy mùi táo thơm ngon không? Nhờ có mũi mà bạn ngửi được và phân biệt được các mùi vị và hương thơm khác nhau”.
Vừa lúc đó chim họa mi hót véo von bay đến nói với bé Mũi Dài:
“Bạn Mũi Dài ơi, Nếu bạn không cần có tai thì làm sao bạn nghe được tiếng nói của tôi và những âm thanh diệu kỳ xung quanh. Bạn biết không nhờ có tai mà bạn nghe và phân biệt được mọi âm thanh đấy”.
Ở gần đấy các cô hoa runh rinh cánh cũng đua nhau gọi: “Bạn Mũi Dài ơi! Bạn có nhìn thấy một vườn hoa rực rỡ của tôi không? Bạn có thấy chúng tôi đẹp nhường nào không? Nếu bạn không có mắt thì làm sao bạn có thể nhìn thấy vẻ đẹp rực rỡ của chúng tôi được?”.
Bé Mũi Dài nghe xong, ngẫm nghĩ một lát rồi hốt hoảng đưa tay sờ lên đầu, lên mặt, tai, mắt, mũi, miệng của mình để xem chúng có còn nữa không hay đã giận chú mà đi mất rồi. Bé muốn gọi to lên để nói lời xin lỗi nhưng run quá không tài nào gọi được. Chú ong, cô hoa, chim họa mi cùng gọi giúp cho cậu bé, còn chúng ta, các cháu có đồng ý gọi giúp cậu bé không nào?”.
Từ đó, cậu bé Mũi Dài nhận thấy tất cả tai, mũi, mắt, miệng, lưỡi đều cần thiết cho mình và không thể thiếu chúng được. Cậu thầm nghĩ:
“Ôi! Nếu ta không có chúng thì sẽ như thế nào nhỉ? Thật là đáng sợ!”. Và cũng từ đó cậu bé luôn nghe lời người lớn giữ gìn vệ sinh cơ thể sạch sẽ, giữ gìn đôi mắt, cái mũi… của mình mà không bao giờ có ý định vứt chúng đi nữa
Truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi số 5: Thỏ con ăn gì
Vào một buổi sáng mùa xuân. Thỏ con đi lang thanh trong rừng. Thỏ đi mãi, di mãi mà chẳng tìm được gì để ăn. Thỏ gặp Gà trống đang mổ thóc, Gà trống mời:
– Bạn Thỏ ơi! Tôi có nhiều thóc vàng bạn ăn cùng tôi đi.
Thỏ con nói:
– Cám ơn bạn, nhưng tôi không ăn được thóc vàng.
Nói rồi, Thỏ con lại đi tiếp. Trên đường đi Thỏ gặp Mèo đang ăn cá. Mèo vui vẻ mời:
– Thỏ ơi, mời bạn ăn cá cùng tôi.
Thỏ nói:
– Cám ơn Mèo con nhé, tôi không ăn được cá.
Thỏ lại tiếp tục bước đi, những bước đi nặng nề vì mệt và đói. Thỏ con ngồi nghi dưới một gốc cây và bật khóc: “Hu, hu…Mình chẳng có gì đẻ ăn cả!”.
Vừa lúc đó Dê con xách làn rau đi qua. Dê mời Thỏ con hai củ cà rốt. Thỏ con mừng rỡ cám ơn Dê con và ăn cà rốt thật ngon lành.
Truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi số 6: Kiến con đi ô tô
“Bim Bim”, xe dừng ở bến đón khách. Một bác gấu lên xe. Bác đến rừng xanh để thăm cháu. “Ngồi vào đâu bây giờ?”, chỗ ngồi đã chật kín.
Dê con bảo: “Bác gấu ơi, đến ngồi chỗ của cháu đi bác!”.
Chó con bảo: “Bác gấu ơi, đến ngồi chỗ của cháu đi bác!”.
Mọi người cùng bảo: “Bác gấu ơi, đến ngồi chỗ của cháu đi bác!”.
Bác gấu nói: “Cám ơn các bạn, cám ơn các bạn nhỏ tốt bụng. Bác ngồi chỗ của các cháu, các cháu lại phải đứng”.
Lúc đó kiến mới leo đến bên bác gấu, cố nhoi lên và cất giọng nói: “Không, không, mời bác lại ngồi chỗ của cháu”.
Bác gấu hỏi lại: “Thế cháu ngồi vào đâu?”. Kiến con lấp láy ánh mắt một cách hóm hỉnh. Bác gấu ngồi vào chỗ của kiến con. “Ồ, kiến con đi đâu rồi nhỉ?”.
“Bác gấu ơi, cháu ở đây!”. Bên tai bác gấu vang lên tiếng của kiếng. Té ra kiến con đã leo lên vai bác gấu ngồi chễm chệ trên đó.
Trên đường đi, kiến con hát cho bác gấu nghe nhiều bài hát. Những bài hát du dương quá, hay quá khiến bác gấu lim dim đôi mắt, nghẹo đầu lắng nghe
Truyện kể cho trẻ mẫu giáo 5-6 tuổi số 7: Truyện qua đường
Vào một buổi sáng mùa xuân ấm áp, hai chị em Thỏ Nâu và Thỏ Trắng xin phép mẹ ra phố chơi. Mẹ đồng ý và dặn: “Các con đi đường cẩn thận nhé!”. Hai chị em vâng dạ rồi nhảy chân sáo ra khỏi nhà.
Ra đường, được ngắm trời ngắm đất và hít thở không khí trong lành, hai chị em Thỏ nói cười ríu rít. Thỏ Nâu bảo em:
– Em xem kìa, trên cành cây có một con chim xinh đang nhảy nhót bắt sâu đấy!
Thỏ Trắng nói:
– Chị ơi, bên kia đường có vườn hoa đẹp quá, chị em mình sang xem đi!
Thỏ Trắng kéo chị Thỏ Nâu chạy ào sang đường, chẳng chú ý gì cả.
Bỗng, kít, kít… tiếng một loại xe phanh gấp nghe rợn cả người. Hai chị em nhìn lên, một đoàn xe dừng hết cả lại.
Bác Gấu lái xe tải thò đầu ra khỏi xe nói to:
– Hai cháu kia, tín hiệu đèn đỏ đang bật mà lại dám chạy sang đường à?
Đúng lúc ấy, chú Thỏ Xám là cảnh sát giao thông đi tới, dắt cả hai chị em quay lại vỉa hè. Chú ôn tồn giải thích:
– Các cháu có nhìn thấy tín hiệu đèn đỏ kia không? Khi nào đèn đỏ tắt, đèn xanh bật lên các cháu mới được qua đường. Lần sau, hai cháu phải chú ý nhé!
Hai chị em Thỏ Nâu và Thỏ Trắng nhìn nhau. Thỏ Nâu nói:
– Chúng cháu xin lỗi chú, lần sau sang đường, chúng cháu nhớ nhìn tín hiệu đèn màu ạ!
Chú cảnh sát giao thông Thỏ Xám còn dặn tiếp:
– Các cháu còn bé nên khi qua đường phải có người lớn dắt, nếu không rất dễ xảy ra tai nạn đấy!
Từ hôm đó, hai chị em Thỏ luôn nhớ những lời dặn của chú Thỏ Xám: “Đèn đỏ phải dừng lại, đèn xanh mới được đi, khi qua đường phải có người lớn dắt”.
Truyện số 8: Đôi tai xấu xí
Câu chuyện Đôi tai xấu xí
Nhà Thỏ Nâu ở giữa làng, cách khá xa cánh đồng bắp cải, nơi mà các bạn Thỏ hay tới để chơi đùa. Thỏ Nâu thì rất ít khi tới đó, lý do không phải vì nhà ở xa cũng không phải chân Thỏ Nâu bị đau, Thỏ Nâu không đến chỉ vì ngượng với các bạn về đôi tai vừa to vừa dài của mình. Các bạn thường trêu đôi tai Thỏ Nâu trông giống như hai các lá bắp cải vậy.
Cứ mỗi khi soi gương, thấy đôi tai của mình là Thỏ Nâu chỉ muốn khóc. Thấy vây, Thỏ bố nói:
– “Không sao đâu, con trai ạ! Rồi con sẽ thấy đôi tai của mình rất đẹp và tiện lợi.”
Nhưng Thỏ Nâu không tin rằng một đôi tai vừa to vừa dài lại đẹp và tiện lợi. Thỏ Nâu lúc nào cũng buồn bã và đi đâu cũng cố gắng cụp đôi tai của mình xuống.
Chơi mãi một mình cũng chán, vào một buổi chiều Thỏ Nâu ra cánh đồng bắp cải chơi. Thỏ Nâu cùng với các bạn Thỏ Xám, Thỏ Bông chơi trốn tìm trên cánh đồng bắp cải vui ơi là vui. Mải vui chơi nên trời tối lúc nào các bạn Thỏ cũng không hay biết. Trên cánh đồng bắp cải trời như càng tối nhanh hơn. Vì thế, các chú Thỏ không tìm được đường về nhà nữa. Cả ba chú Thỏ sợ hãi, òa lên khóc. Chợt Thỏ Nâu ngừng khóc và nói:
– “Các bạn ơi, các bạn có nghe thấy tiếng gì không?”
– “Không, không! Thế cậu nghe tiếng gì?”
– “Tiếng bố tớ gọi!”
– “Nhưng chúng tớ chẳng nghe thấy gì cả…”
Thế là ba bạn đi về hướng có tiếng gọi của bố Thỏ Nâu và tìm được đường về nhà. Thỏ Xám và Thỏ Bông nói với Thỏ Nâu: “Chúng tớ sẽ không bao giờ trêu đôi tai to của bạn nữa. Đôi tai của bạn thật thính và đẹp.”
Cũng từ đó, Thỏ Nâu mới thấy lời nói của bố là đúng. Đôi tai của Thỏ Nâu thật đẹp và có ích…!
Truyện số 9: Bác sĩ chim
– Da tôi bị ngứa kinh khủng và xin được điều trị.
Chim Chào Mào gửi Trâu đến phòng chữa trị da liễu gặp bác sĩ Cò. Trâu nói với bác sĩ Cò:
– Tôi có rất nhiều bọ trên người, chúng cắn tôi làm tôi rất ngứa và khó chịu.
Bác sĩ Cò nhảy lên lưng Trâu tìm những con ruồi đốt Trâu. Cò mổ hết ruồi cho Trâu và căn dặn:
– Bác nên thường xuyên xuống sông tắm, rồi phủ bùn lên người. Bằng cách này bác sẽ tránh được ruồi cắn.
Trâu khỏi ngứa, cảm ơn bác sĩ Cò và ra về trong tâm trạng thật thoải mái.
Bệnh nhân tiếp theo là chú Tê Giác. Chim Chào Mào gửi Tê Giác đến bác sĩ Chim Bắt Ve. Tê Giác kể bệnh tình của mình:
– Tôi to lớn, có sức mạnh nhưng lại không chống được những con sâu bọ nhỏ bé khó chịu này.
Chim Bắt Ve khám cho Tê Giác thấy có nhiều nếp nhăn gấp trên da, nên bị các con bọ chui vào cắn. Chim Bắt Ve nhảy lên lưng Tê Giác bắt hết bọ, cảm giác đau và ngứa của Tê Giác biến mất. Bắt Ve nói với Tê Giác:
– Bất kể lúc nào bọ quấy rối bạn, bạn hãy đến tìm tôi. Bạn hãy luôn tắm rửa sạch sẽ nhé!
Tê Giác cảm ơn và ra về trong niềm vui sướng.
Sau đó, Cá Sấu đến phòng khám với chứng đau răng. Cá Sấu kể bệnh với Chim Sáo:
– Răng tôi mọc không đều, có lẽ cái răng nào đó bị sâu vì tôi không đánh răng.
Cá Sấu há miệng. Sáo nhảy vào quan sát kĩ. Cô thấy các kẽ răng còn thức ăn giắt vào chưa được vệ sinh nên bị những con sâu nhỏ đang gặm nhấm. Chim Sáo làm sạch răng miệng Cá Sấu bằng cách nhặt hết sâu bọ và thịt thừa. Cá Sấu nói:
– Bạn là bác sĩ tuyệt vời. Cảm ơn bạn rất nhiều!
Sáo mỉm cười nói:
– Bạn phải luôn giữ vệ sinh răng miệng sạch sẽ, nếu không bạn sẽ luôn phải gặp tôi đấy!
Trâu, Tê Giác, Cá Sấu khỏi bệnh sau khi ở bệnh viện về. Từ đó, bệnh viện bác sĩ Chim trở nên nổi tiếng.
Truyện số 10: Chú vịt xám
Vịt mẹ dẫn Vịt con đi chơi. Trước khi đi, Vịt mẹ dặn:
– Các con phải đi theo mẹ, theo đàn, không được tách ra đi một mình mà con cáo ăn thịt đấy
Đàn Vịt con vâng dạ rối rít.
Vừa ra khỏi cổng làng, chú Vịt Xám đã quên ngay lời mẹ dặn. Chú lẻn đi chơi một mình, lang thang hết nơi này đến nơi khác. Cuối cùng chú đến một cái ao có rất nhiều tôm cá. Đứng trên bờ nhìn xuống, chú thấy từng đàn cá, tôm bơi lội tung tăng dưới nước, thỉnh thoảng một con tôm cong mình nhảy tanh tách.
Thích quá, chú nhảy xuống mò lấy, mò để. Lúc ăn đã gần no, chú mới nhìn lên chẳng thấy Vịt mẹ đâu cả. Hoảng sơ, chú nhảy lên bờ gọi mẹ ầm ĩ : “Vít… vít… vít”. Gần đấy có một con cáo đang ngủ, nghe tiếng Vịt kêu, Cáo liền nhỏm dậy.
Nó lẩm bẩm
– Chà thịt vịt con ăn ngon lắm đấy ! Hôm nay mình sẽ được một bữa thịt vịt thật là ngon.
Nói rồi Cáo đi nhanh ra phía bờ ao. Khi Cáo vừa ra đến nơi thì cũng là lúc Vịt mẹ tìm thấy Vịt Xám. Trông thấy Cáo, Vịt mẹ vội dẫn Vịt Xám nhảy tùm xuống ao.
Thế là Vịt Xám thoát chết. Từ đấy Vịt Xám không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.
Tóm tắt và ý nghĩa câu chuyện chú vịt xám.
Vịt mẹ dẫn đàn vịt con đi chơi. Nhưng Vịt Xám mải chơi quên lời mẹ dặn, tách ra chơi một mình, suýt nữa bị Cáo ăn thịt. May có Vịt mẹ đến cứu kịp thời cho nên Vịt Xám thoát chết. Từ đó trở đi Vịt Xám không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.
Các phụ huynh và các cô có thể tham khảo một câu chuyện khác về chú vịt đó là Truyện Chú Vịt Khàn cho bé.